spot_img
19 C
Vietnam
Thứ hai,25 Tháng mười một
spot_img

Nhân quả báo ứng: phỉ báng, khinh nhờn Thần Phật nhận kết cục khủng khiếp

Con người sống trong cõi mê, chỉ vì không thấy không tin mà nhiều người dám bất kính, phỉ báng Thần Phật.  Đến khi chịu báo ứng hay sang thế giới bên kia rồi mới hay mọi thứ đều là có thật.

Dưới đây là những câu chuyện báo ứng vì mang tội phỉ báng Thật Phật. Họ không biết rằng “trên đầu ba thước có Thần linh”. Mọi việc thiện ác hay ngay khi chúng ta chỉ suy nghĩ thôi, các vị cũng nhìn thấy và đều có ghi chép lại.

Thần Phật là từ bi nhưng rất uy nghiêm, mọi hành vi đều là thiện ác hữu báo.
Thần Phật từ bi nhưng rất uy nghiêm. Tội phỉ báng, khinh nhờn Thần Phật sẽ phải chịu báo ứng khủng khiếp

Tôn Hòa nhận quả báo sau khi bất kính với bức tượng Phật

Trong thời Tam Quốc khi Tôn Hòa nắm quyền tại vương triều Ngô, ông ta đã tìm thấy một hình tượng Phật bằng vàng cao vài thước trong khu vườn sân sau nhà mình. Sau khi tìm ra nguồn gốc, ông được biết rằng nó được làm bởi vua Ấn Độ A Yu và đã được đặt trong cung điện để bảo an. Tuy nhiên, Phật Giáo đã không được lan truyền đến miền Nam sớm như các vương triều nhà Tần và Hán vào lúc đó, vì thế làm sao bức tượng này lại được chôn dưới đất? Không ai có thể giải thích điều này. Tôn Hòa đã không tin vào Phật Giáo, vì thế ông ta yêu cầu một vài người đem bức tượng bỏ vào một nơi dơ bẩn và để những thứ thải từ người đổ lên đó. Trong khi ông ta rất thích thú nhìn điều này cùng với các viên chức của ông ta.

Tuy nhiên, không lâu sau đó, ông ta thấy khắp thân mình bị sưng phù, đặc biệt phần kín bị đau đớn. Ông quá đau đớn đến độ đã la khóc kêu than.

Tai Shi đã thực hiện một sự bói toán và đọc rằng: “Đó là do xúc phạm đến Thần.” Vì thế Tôn Hòa đã ra lệnh cúng tế đến tất cả các tượng Phật ở tất cả các chùa. Tuy nhiên, chẳng giúp gì.

Có một tì nữ trong cung điện đã tin vào Phật Pháp. Cô ta nói với Tôn Hòa: “Thưa Ngài, ngài nên đến bên tượng Phật và cầu nguyện chăng?”

Ông ta hỏi: “Phật là một vị Thần phải không?”

Tì nữ trả lời: “Vâng, đúng như vậy.”

Rồi Tôn Hòa đã nhận ra những gì mình đã làm và kể cho tì nữ nghe. Tì nữ lập tức mang tượng Phật vào đại sảnh và chùi rửa nhiều lần với nước trong sạch. Rồi cô đốt hương và khấn nguyện. Tôn Hòa cũng quỳ và thú tội và thỉnh cầu lòng tha thứ. Sau một đỗi, ông đã không còn cảm thấy đau nữa.

Rồi Tôn Hòa đã cho thầy tu Kang Seng Hui đến giảng giải Phật Pháp. Thầy tu cũng đã giải thích Pháp là gì một cách chi tiết với Tôn Hòa, ông đã rất tiếc về những gì mình đã làm và đã bắt đầu gây dựng lòng từ thiện và những việc làm lễ độ. Sau 10 ngày, ông đã hoàn toàn bình phục và đã đi đên chùa nơi Kang Seng Hui trú ngụ và đã ra lệnh trang hoàng ngôi chùa. Ông cũng đa ra lệnh tất cả mọi người trong cung theo Đạo Phật.

Móc mắt tượng Phật, ba cha con đều bị mù

Vào thời Nam Tống, ở huyện Liêu Thành tỉnh Sơn Đông có một người tên là Lý Trú liên tiếp sinh được hai người con trai. Một đứa sinh ra bị mù bẩm sinh, đứa còn lại thì không có mắt. Chẳng bao lâu sau, một bên mắt của Lý Trú cũng bị khô đi rồi bị mù.

Lý Trú vô cùng đau khổ, bất đắc dĩ phải đến gặp Hà đạo sĩ ở Thần Tiêu cung xin được chữa trị, hy vọng bệnh tình có chuyển biến tốt. Hà đạo sĩ hỏi Lý Trú: “Ông có từng làm chuyện gì trái với lương tâm không?” Lý Trú ngẫm một lúc rồi đem chuyện xấu mình từng làm kể ra. Nguyên là Lý Trú thường ngày sống bằng nghề đắp tượng. Lúc đắp tượng, vì muốn tìm cách giảm chi phí nên khi đắp mắt cho tượng thì thường tìm những bức tượng thần cũ đã lâu không tu bổ lén móc mắt ra rồi gắn lên bức tượng mới.

Vi sao co nhan loai banner

Khi Lý Trú nói ra những điều này Hà đạo sĩ liền biết rằng ba cha con họ đều vì Lý Trú khinh nhờn Thần Phật mà phải chịu báo ứng, ác báo này không chỉ giáng riêng lên thân Lý Trú mà cả hai đứa con của anh ta cũng bị liên lụy, phải chịu mù mắt.

Hủy tượng Phật, khắp người thối rữa chết

Vào những năm Chính Hòa thời Bắc Tống (1111-1118 SCN), hoàng đế bấy giờ là Tống Huy Tông nâng đỡ Đạo giáo, chèn ép Phật giáo. Bởi vậy Phổ Chiếu Tự, một ngôi chùa Phật giáo nổi tiếng trong thành Tứ Châu bị người ta chiếm cứ. Phổ Chiếu Tự có một bức tượng Phật rất lớn, không chỉ hoa lệ hùng vĩ mà còn cực kỳ trang nghiêm tôn quý. Những kẻ chiếm cứ muốn hủy bức tượng Phật, nhưng lại sợ sự uy nghiêm của Thần Phật, nên họ tuyển mộ giá cao kẻ cả gan dám hủy bức tượng tôn Phật này.

Khi ấy một kẻ vô lại họ Triệu thèm muốn tiền thưởng nên đã tới nhận nhiệm vụ này. Hắn ta lại kiếm thêm mấy người cùng hắn cầm búa tới Phổ Chiếu Tự. Kẻ vô lại dẫn đầu đám người cầm búa tới đập bức tượng Phật, cuối cùng tượng Phật bị phá hoại hoàn toàn, đúng là, “huy hoàng trăm thước, bể nát một giờ”. Quần chúng đứng xem than thở không thôi, có người còn rơi nước mắt. Chưa đầy mười ngày sau, hai tay của kẻ vô lại họ Triệu bắt đầu thối rữa, không thuốc trị được, hơn nữa phạm vi càng ngày càng lớn, dần dần lan lên cánh tay, bả vai cho tới toàn thân trên dưới, khắp mình lở loét, đau đớn như nghìn vạn thanh đao cứa vào. Kêu khóc cả ngày, từ lúc bắt đầu thối rữa cho tới tận khi chết, khổ sở đủ một trăm ngày, người xem đều thấy rùng mình kinh hãi.

Vô lễ làm nhục Phật, khổ báo chín vạn năm!

Một ngày nọ, một trong mười đại đệ tử danh tiếng của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni là Mục Kiều Liên đang chuẩn bị dùng bữa thì trông thấy một con ma đói (ngạ quỷ). Cơ thể của con ma gần giống như một que củi đang cháy. Dạ dày nó sưng lên như cái trống còn cổ họng thì mỏng manh như một cây kim. Con ma phun lửa từ miệng và ngọn lửa đốt cháy khuôn mặt của chính nó. Bất cứ thứ gì mà nó nhặt được và cố gắng ăn thì ngay lập tức sẽ biến thành sắt lỏng nóng chảy. Con ma luôn trong trạng thái đói khổ cùng cực, nó khóc than thống thiết suốt ngày, kiếm tìm thức ăn ở khắp mọi nơi.

Mục Kiền Liên hỏi Đức Phật, “Bạch Thế tôn, Ngài có thể cho chúng con biết nhân quả của con ma này được không? Nó đã có cuộc sống như thế nào trong kiếp luân hồi trước kia?”

Đức Phật bắt đầu kể cho các môn đệ một câu chuyện.

Cách đây rất lâu, có một người đàn ông giàu có trong thành Xá Vệ thuê nhiều công nhân để giúp ông ép nước mía từ những cây mía ông trồng. Công việc kinh doanh của ông là buôn bán nước mía và việc làm ăn diễn ra tốt đẹp. Tại thời điểm đó, có một vị Bích Chi Phật đến gần người đàn ông này để xin một ít nước mía. Người đàn ông giàu có đã rất sung sướng khi nhìn thấy vị Phật và sẵn sàng cho ông một ít nước mía. Tuy nhiên, bất thình lình có một vấn đề cấp bách ông cần đi giải quyết gấp, vì vậy ông nhờ người vợ của mình tặng nước mía cho vị Phật.

Vợ của người đàn ông giàu có đồng ý không chút do dự. Khi người vợ sắp đi lấy nước mía, bà đột nhiên nghĩ, “Thật không dễ dàng gì để làm ra nước mía này, chúng ta chưa bao giờ cho ai chút xíu nước mía nào cả. Nếu hôm nay mình tặng một ít nước mía thì chuyện gì sẽ xảy ra sau này nếu có nhiều người nữa đến xin?” Người phụ nữ bắt đầu nảy sinh tâm keo kiệt và quyết định đánh lừa vị Phật bằng cách đổ nước bẩn trộn chút xíu nước mía vào bình bát của vị Phật. Tất nhiên, vị Phật nhận ra ngay chuyện gì đã xảy ra nên đã đổ ngay chiếc bát bẩn.

Người phụ nữ keo kiệt này đã chết không lâu sau đó. Do vô lễ và làm nhục một vị Phật, bà đã ngay lập tức bị đọa vào đường ngạ quỷ (*) và trở thành ma đói. Một khi đã vào đường ngạ quỷ, con ma lúc nào cũng phải chịu đói và cơ thể của nó sẽ luôn bị thiêu đốt bởi lửa nghiệp.

Cuối cùng, Đức Phật kết thúc câu chuyện bằng cách nói rằng người phụ nữ sẽ phải chịu khổ báo như vậy trong suốt 90.000 năm.

Lời cảnh báo từ âm gian: Con trai nhập hồn khuyên cha đừng làm việc ác

22 năm về trước, một sự kiện xảy ra tại Trung Quốc đã mãi mãi đi vào trong lịch sử. Đó là ngày khởi đầu của những bi kịch, của những nỗi đau thương…

Tại thị trấn Thành Quan thuộc huyện Tán Hoàng, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc, có một người đàn ông kiếm sống bằng nghề sửa xe đạp, tên là Đinh Cương Tử.

Người dân khắp Thành Quan đều ca ngợi anh là một người chân thành, đáng tin cậy. Nhưng vì kiên định niềm tin vào nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn” để tu tâm, hướng thiện trở thành người tốt, anh Đinh đã bị chính quyền bắt vào trại giam của huyện.

Cai ngục trong nhà giam còng chân tay anh lại, rồi dùng dùi cui điện tra tấn không thương xót. Chiếc dùi cui lăm le nhắm vào những chỗ hiểm nhất trên cơ thể mà phóng điện, khi thì luồn vào cổ và gáy, lúc lại mò xuống nách, xuống bẹn và chỗ xương cụt… Anh Đinh thở hắt ra từng hồi, mồ hôi vã ra đầm đìa như tắm. Một làn khói mỏng thoảng qua và mùi thịt khen khét bốc lên. Anh nhắm nghiền mắt, thi thoảng cả người lại run lên từng đợt vì đau đớn.

Nhân Sinh - Trang thông tin tổng hợp
Tại Trung Quốc, cuộc bức hại Pháp Luân Công do Giang Trạch Dân phát động đã đi qua hơn 23 năm. Những học viên Pháp Luân Công vị tin vào nguyên lý Chân – Thiên – Nhẫn, tu tâm hướng thiện mà bị kết án tù, đánh đập, bức hại đến chết và thậm chí bị mổ sống cướp nội tạng (Ảnh. Nhân Sinh)

Một dòng nước mắt khẽ lăn dài dưới khóe mắt anh. Trong thâm tâm, anh hiểu rằng chính những người đang tra tấn anh mới là nạn nhân đáng thương nhất. Anh đã tìm được ý nghĩa chân chính trong kiếp người, anh không hề sợ hãi khi phải đối mặt với bạo lực hay sinh tử. Nhưng những cai ngục ấy, họ biết chăng? Bức hại người tu luyện Phật Pháp là tội nghiệp rất lớn, họ sẽ phải gánh chịu nhiều điều con đáng sợ hơn gấp vạn vạn lần trong tương lai…

Anh phải làm sao để giúp họ thức tỉnh đây? Bất giác, nước mắt anh trào ra, thương biết bao những con người thế gian lầm lạc, không biết phân biệt chính tà, thiện ác giữa cõi đời đổi trắng thay đen này.

Cai ngục hả hê vì sắp đạt được mục đích, họ tưởng anh đang khóc vì quá đau đớn. Đám cai ngục dừng tay và đưa vài tờ giấy ra trước mặt anh, hất hàm nói: “Ký vào đây thì anh sẽ không phải chịu đau đớn như thế này nữa”.

Phải khó khăn lắm anh mới he hé được con mắt đỏ mọng như trái mận, thoáng lướt qua dòng chữ “Bảng cam kết không tu luyện Pháp Luân Công”. Anh im lặng, khẽ lắc đầu và khép đôi mắt lại. Mồ hôi vẫn lấm tấm khắp người, thi thoảng hòa chung với màu đỏ tươi của máu, chảy lan sang các vùng khác trên cơ thể. Đám cai ngục lại xông vào thượng cẳng chân, hạ cẳng tay lên đầu, lên cổ, vào mặt anh và trên khắp người anh. Người anh mềm như bún, anh kiệt sức và ngất đi.

Bỗng nhiên anh nhìn thấy một thiên cung thật đẹp. Nơi ấy các nàng tiên đang nhảy múa, trăm hoa đua nở. Một tòa sen thuần khiết xuất hiện dưới chân và khẽ nâng anh lên. Nhìn lại trang phục của mình, anh giật mình khi thấy đó không phải là bộ quần áo rách nát thấm đầy máu và nước mắt trong ngục tù, mà là bộ trang phục cổ xưa như của một thư sinh nho nhã. Một tòa sen nâng bước chân, đưa anh về thiên cung. Nơi ấy có biết bao vị Thần tiên đang chờ đợi và chào đón anh trở về Thiên quốc.

Đột nhiên anh thấy mặt mình lạnh toát, có cảm giác như một gáo nước lạnh vừa hắt thẳng vào mặt mình. Hóa ra linh hồn anh trong phút chốc nghỉ ngơi đã trở về với miền tịnh độ. Những phạm nhân lôi anh xềnh xệch và quẳng vào một xó trong nhà giam. Họ không cho anh ăn cơm. Anh cũng tuyệt thực để giữ gìn niềm tin vào tín ngưỡng chân chính của mình. Dẫu vậy, hành động chính nghĩa của anh cũng không đủ thức tỉnh những con người lầm lạc ấy. Ngày qua ngày anh vẫn phải hứng chịu đòn roi và những cú sốc điện cho tới khi chết đi sống lại.

Vào ngày 11/6/2001, Đinh Cương Tử đã không thể gắng gượng thêm được nữa, anh đã trút hơi thở cuối cùng trên nền nhà tù nhơ nhớp. Cái chết của anh như khiến trời xanh phẫn nộ. Ngay buổi trưa hôm đó, gió lốc từng cơn gào thét giận dữ như muốn lật tung mọi thứ trên vùng đất huyện Tán Hoàng này.

Cai ngục biết họ đã bức hại người tốt nên vô cùng lo sợ. Họ đã mua pháo về đốt cả một buổi trưa để trấn tĩnh tinh thần và lấy lại can đảm. Cai ngục của trại giam đó và ‘Phòng 610’ tại địa phương đều phải chịu trách nhiệm về cái chết của anh.

Hoạt Hải Anh, cựu ủy viên thường vụ Ủy ban kiểm tra kỷ luật huyện Tán Hoàng tỉnh Hà Bắc lúc đó chuyên trách bức hại Pháp Luân Công, cũng phải chịu một phần trách nhiệm trong chuyện này.

Hoạt Hải Anh là ủy viên thường vụ của Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật cấp huyện, chuyên trách bức hại tại thị trấn Thành Quan. Bản thân ông hành ác khiến ngay cả người nhà mình cũng không thể tránh khỏi nạn diệt thân.

Ngày 10/2/2002 (tức ngày 29 tháng Chạp âm lịch), con trai cả của Hoạt Hải Anh là Hoạt Hằng lái xe máy ra ngoài thì gặp tai nạn và tử vong ngay tại hiện trường. Sau đó, Hoạt Hằng đã nhập vào cô ba của Hoạt gia để cảnh báo cho cha. Người đã khuất mượn xác hoàn hồn ắt là có điều chân thực muốn nói. Cậu nhìn thẳng vào mặt cha, đôi mắt long lên vẻ giận dữ, rồi nắm chặt cổ áo của ông hét lớn:

“Cha ơi, sau này cha không được can thiệp vào Pháp Luân Công nữa! Họ là đệ tử chân chính của Phật gia. Bức hại người tu luyện sẽ bị đọa địa ngục đời đời kiếp kiếp trả không hết nợ!”

Phỉ báng chánh pháp; Phỉ báng phật giáo; Phỉ báng phật
Hình phạt đối với việc bức hại Phật Pháp dưới địa ngục vô cùng kinh khủng và nghiêm khắc (Ảnh. Nguyện Ước)

Hoạt Hải Anh không biết phải làm thế nào đành gật đầu chấp thuận. Chuyện này đã gây chấn động mạnh mẽ trong gia tộc họ Hoạt.

Sau đó, Hoạt Hải Anh quả nhiên đã buông con dao đồ tể xuống, không tham dự bức hại nữa. Một số quan viên sáng suốt của huyện Tán Hoàng cũng tỉnh ngộ. Họ tìm mọi cách để tránh phải làm những việc bức hại Pháp Luân Công. Sau khi câu chuyện được đưa lên Minh Huệ Net, các quan lớn trong tỉnh Hà Bắc đều kinh sợ, vội vàng cử người đi điều tra hư thực thế nào, huênh hoang rằng sẽ phải tìm ra cái kim trong bọc. Họ tìm đến đương sự là Hoạt Hải Anh, Hoạt Hải Anh dưới áp lực nặng nề đã kể lại toàn bộ sự thực, cuối cùng ông cũng đệ đơn xin từ chức.

Những quan lớn trong tỉnh cử người đi điều tra thật giả lại cho người thâm nhập vào trong quần chúng hỏi rõ nguồn cơn. Những điều người dân Tán Hoàng kể lại giống hệt với báo cáo của Minh Huệ Net. Những quan viên đi điều tra vô cùng chấn động bởi sự chân thực này, họ đã trở về tường thuật lại theo đúng sự thực. Tất cả những quan lớn trong Ủy ban tỉnh Hà Bắc khi hiểu ra sự tình đều giật mình kinh sợ. Họ biết rõ sự nham hiểm và ngu xuẩn của Giang Trạch Dân – người đứng đầu tội ác bức hại Pháp Luân Công, nên lũ lượt tìm cớ không tham gia bức hại Pháp Luân Công nữa. Sau này Hoạt Hải Anh đã chuyển công tác tới cục y tế huyện Tán Thành.

Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Trong lịch sử tuy không ghi lại kết cục nhũng người cùng tham gia hủy hoại tượng Phật, nhưng có lẽ họ cũng khó thoát khỏi ác báo. Ngay cả Hoàng đế Tống Huy Tông vốn hạ lệnh đè nén Phật giáo cuối cùng cũng bị nước Kim bắt làm tù binh, chịu đủ nỗi khuất nhục, chết trong thê thảm. Có thể thấy ác hữu ác báo, dẫu kẻ ác có địa vị cao đến đâu, cũng tất phải trả giá cho hành vi ác của mình. Những năm qua, những kẻ tích cực tham gia bức hại Pháp Luân Công như Bạc Hy Lai, Cốc Khai Lai, v.v. đều rơi vào vòng lao lý. Còn Giang Trạch Dân cũng nhận lệnh truy nã quốc tế từ tòa án Tây Ban Nha. Bản thân ông ta từng nằm mơ thấy chịu tội hình trong cửa”vô sinh chi môn” – tầng sâu nhất trong địa ngục dành cho những tội hồn gây ra đại tội lớn nhất, đặc biệt là bức hại Phật Pháp.

Câu chuyện về nhân quả và những mảnh đời trên sẽ luôn nhắc chúng ta hướng về chính nghĩa và dũng cảm đi theo tiếng gọi thiện lương tự sâu thẳm trái tim mình.

Nghi Vân tổng hợp từ Chánh Kiến, Epochtimes

Vi sao co nhan loai banner

 

Xem thêm

- Quảng cáo -spot_img

Xem nhiều