spot_img
20 C
Vietnam
Thứ bảy,23 Tháng mười một
spot_img

Những hình thức tra tấn kinh hoàng vẫn đang diễn ra trong xã hội hiện đại

  

 Những người từng nếm trải màn tra tấn của Đức quốc xã vào thế kỷ trước đã dần qua đời. Kẻ bạo hành hay nạn nhân bị tra tấn hầu như không còn lại mấy người. Người dân trên thế giới hôm nay có lẽ không còn cảm thấy xót xa đau lòng giống như những người năm đó khi nghe tới hai chữ “tra tấn” nữa. 

Tuy nhiên ở Trung Quốc, bắt đầu từ ngày 20 tháng 7 năm 1999 mãi cho đến ngày hôm nay, dù đã gần ¼ thập kỉ, nhưng một bộ phận học viên Pháp Luân Công ở khắp nơi trên cả nước Trung Quốc vẫn bị bắt giam vào nhà ngục, trại lao động, lớp tẩy não, trạm tạm giam v.v. Họ luôn phải gánh chịu sự bức hại tàn khốc phi nhân tính khó mà tưởng tượng nổi. 

Hiện nay ĐCSTQ đang là chế độ tai tiếng nhất thế giới về đàn áp nhân quyền. Những ví dụ về các màn tra tấn trong bài viết này có thể khiến chúng ta kinh hoàng và gây sốc, tuy nhiên nó lại là sự thực đang diễn ra ở đất nước 1.4 tỷ dân này. 

Tra tấn người có tín ngưỡng

Bắt nguồn từ chủ nghĩa vô Thần và chủ nghĩa duy vật, ĐCSTQ đã đàn áp tàn bạo người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ, người theo đạo Cơ đốc, Phật giáo và các học viên Pháp Luân Công trong nhiều năm. Những người từ chối tuân theo mệnh lệnh của thể chế độc tài này sẽ bị giam giữ và đưa đến các “trại cải tạo” bí mật. Ở đó, các tù nhân bị hành hạ và tra tấn. Trong đó tiêu biểu là cuộc bức hại Pháp Luân Công kéo dài hơn 20 năm với đủ các loại hình tra tấn.

tra tan nguoi tap Phap Luan Cong minh chan tuong
ĐCSTQ dùng đủ loại hình thức tra tấn man rợ người có đức tin – Ảnh: Minh Huệ Net

Trong cuộc đàn áp gần 1 phần tư thập kỷ qua của ĐCSTQ lên các học viên Pháp Luân Công, các học viên không những bị cảnh sát tra tấn bằng dùi cui, roi da, còng tay, xiềng chân, ghế hổ…, mà còn dùng đủ loại đinh, kim, dùi, que tăm… đâm vào người các học viên. Có trên 100 chủng loại tra tấn khác nhau như đốt cháy, áp thanh kim loại nóng vào người, đổ nước sôi làm bỏng, phơi nắng, đóng băng…; ép uống thuốc độc, nước phân, nước ớt…; tiêm thuốc hủy hại thần kinh trung ương, thuốc mê…; cưỡng dâm, hiếp dâm tập thể phi nhân tính; mổ cướp nội tạng… Rất nhiều học viên Pháp Luân Công đã bị tra tấn đến chết, đến phát điên, tàn phế và thương tật.

Tra tấn bằng cách đốt cháy, áp thanh kim loại nóng vào người, đổ nước sôi làm bỏng

Trong cuộc sống chúng ta thường sử dụng lửa, nên khó tránh khỏi bị cháy, bị bỏng. Rất nhiều người đều đã từng nếm trải sự đau đớn đó. Nhưng dưới tình huống thông thường, chúng ta bị lửa đốt, bị bỏng là do sơ ý. Trong khi đó, một người cố ý dùng lửa để thiêu đốt người khác; dùng nước sôi làm bỏng người khác; dùng thanh sắt nóng hay móc lửa để áp vào da thịt người khác, thì quả là điều tần nhẫn vô độ.

photo 2023 04 08 16 35 00
Áp vật nóng vào người – Ảnh: Minh Huệ Net

Cụ thể, theo trang web Minghui.org, một học viên Pháp Luân Công tên La Kế Xương, 62 tuổi ở Nhạc Dương, tỉnh Hồ Nam. Sau khi ông bị cảnh sát treo lên, họ đã dùng bếp điện công suất 2 kilowatt nướng đỏ hai đầu tua vít và chích 48 vết vào phần bụng, ngực và lưng của ông La, khiến cho toàn thân ông bị bỏng nặng.

Nhiệt độ ở lò nung gạch của nhà tù Phạm Gia Đài quanh năm vào khoảng 70 đến 80 độ C, một cục gạch đỏ hồng trong lò giống như thanh kim loại nóng có thể làm bỏng người. Cảnh sát tàn ác cùng với những kẻ hành ác khác đã đẩy học viên Liêu Nguyên Hoa vào trong đống gạch nóng đỏ, ngay lập tức mùi thịt khét bốc lên cùng với tiếng la thất thanh. Học viên này bất tỉnh ngay tại chỗ. Những kẻ hành ác cười nói một cách man rợ rằng: “Không có hình ảnh, không có âm thanh”.

Cũng theo trang Minghui.org, những kẻ ác trong nhà ngục Túc Châu, tỉnh An Huy còn ép hai chân của học viên Hồ  n Khuê vào thùng nước sôi đang đun trong thời gian dài không thả ra, khiến cho chân trái của ông bị bỏng cấp độ 3, màng xương bị hủy hoại, ngón chân bị tàn phế suốt đời; chân phải của ông bị bỏng cấp độ 2, màng xương bị hủy hoại; hai chân không còn sức lực, bị dị dạng, tàn phế suốt đời.

Tra tấn bức thực

Dưới tình huống thông thường, đổ thức ăn qua đường ống là một biện pháp nhân đạo trợ giúp và cung cấp dinh dưỡng cho người bệnh không thể tự mình ăn uống, nó thể hiện sự quan tâm chăm sóc y tế chữa bệnh cứu người.

Tuy nhiên, việc này lại được ĐCSTQ sử dụng với hành vi bức thực vô cùng phi nhân tính, không phải vì muốn tốt cho người khác, mà chính là hại người. Học viên Pháp Luân Công tuyệt thực để kháng nghị sự đối đãi bất công, mục đích là thông qua sự chịu đựng thống khổ của bản thân giúp cho chính phủ thức tỉnh, sửa chữa sai lầm của mình, từ đó tránh khỏi sai lầm lớn. Tuy nhiên, ĐCSTQ không biết hối cải, từ chối không biết nhận sai, sát hại các học viên Pháp Luân Công không vứt bỏ tín ngưỡng. 

01fa10fe8f7e82b8a9ab919441fe5213
Bức thực – Ảnh: Minh Huệ Net

Cảnh sát đã bức thực học viên bằng cách, nhét ống vào trong khí quản khiến họ bị chết ngạt; đổ thuốc độc và nước muối đậm đặc cho học viên sặc chết; đổ dầu mù tạt cho người ta sặc chết; đổ nước phân, nước tiểu và những thứ dơ bẩn như đờm … để bức thực các học viên Pháp Luân Công ..

Có thể thấy ĐCSTQ đã dày công sáng tạo quá nhiều hình thức tra tấn bức thực tàn khốc.

Ví dụ, theo trang web Minghui.org, để thuận tiện cho việc bức thực, kẻ hành ác đã dùng kìm nhổ răng học viên Pháp Luân Công. Ở trại lao động nữ Hắc Chủy Tử, cảnh sát tà ác cố ý dùng ống cao su đút vào lỗ mũi của học viên và ngoáy khiến cho mô niêm mạc bên trong lỗ mũi bên trái bị viêm và sưng tấy trong ngày hôm đó.

Một nạn nhân khác là cô Dương Hải Linh là công nhân của mỏ than Đông Hải 18 ở thành phố Kê Tây, tỉnh Hắc Long Giang. Cảnh sát tà ác đã nhét chai bia vào trong miệng cô, rồi đổ đầy nước mù tạt, cô đã bị sặc nước vào phổi, kể từ đó cô không ngừng ho nhưng không được chữa trị. Cô đã bị bức hại đến chết vào ngày 12 tháng 4 năm 2003. Trại tạm giam giữ bí mật không cho bên ngoài biết, hơn nữa còn dám nói dối là “cô ấy chết do trụy tim”. Vương Thiệu Linh, Bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật thành phố Mật Sơn, còn dám lớn giọng đe dọa: “Lợi dụng tất cả mọi biện pháp chuyển hóa, không chuyển hóa thì không thả người”.

Khái niệm “chuyển hóa” được hiểu chính là không để cho người ta tín Thần, không để cho người ta làm người tốt. Chủng loại đầu độc linh hồn con người như thế này ngay cả Đức quốc xã cũng chưa dám làm. 

Thậm chí việc tra tấn dường như đã trở nên thuần thục. Phương pháp bức thực do trại lao động Bảo Định phát minh là còng học viên Pháp Luân Công tuyệt thực kháng nghị vào ghế, kéo đầu học viên ra phía sau cho lưng tựa vào ghế, rồi nhấn đầu xuống. Như vậy thực quản gần như bị gập lại, kẻ hành ác dùng tay véo mũi và dùng dao rạch miệng của học viên, rồi đổ chất lỏng vào trong miệng. Mục đích và kết quả cuối cùng của việc làm này hiển nhiên không phải là để học viên ăn uống mà là khiến cho họ phải chết ngạt. Phương pháp bức thực này đã khiến cho bà Trương Nghĩa Cần và bà Mã Chiêm Mai tử vong. 

Tra tấn bằng ống nhựa cắt gãy

Học viên Pháp Luân Công trong trại lao động Cửu Đài ở tỉnh Cát Lâm bị bức hại bằng cách dùng ống nhựa cắt gãy khoét thủng da thịt, cuối cùng thịt bị nát thành một lỗ lớn có thể nhìn thấy xương bên trong. Học viên Hoàng Dược Đông từng bị khoét thịt hai lần, trên người có bốn lỗ chảy máu, trong đó lỗ thủng lớn cỡ nắm tay nằm ở dưới nách, buộc phải chữa trị trong mấy tháng. Bệnh viện Cửu Đài yêu cầu nhập viện chữa trị, nhưng bệnh viện đã trả anh về với danh nghĩa không có tiền. Ngay cả khi như vậy thì Hoàng Dược Đông cũng không cúi đầu trước cảnh sát ĐCSTQ tàn ác.

Cưỡng hiếp tập thể, lạm dụng tình dục

Các học viên nữ Pháp Luân Công thường xuyên bị lạm dụng tình dục và hãm hiếp vì họ không từ bỏ đức tin của mình. Năm 2013, trang web Minghui.org đã biên soạn một bản báo cáo chi tiết về các hành vi tra tấn và lạm dụng tình dục các nữ học viên Pháp Luân Công của cảnh sát Trung Quốc.

Tại Trại lao động cưỡng bức khét tiếng có tên Mã Tam Gia ở Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, 18 học viên nữ bị tống vào phòng giam nam. Các cai ngục đã khuyến khích tù nhân hãm hiếp các học viên này, dù là người già hay trẻ nhỏ đều không được tha.

tra tan phap luan cong01
Cưỡng hiếp tập thể Học Viên Pháp Luân Công – Ảnh minh hoạ: Minh Huệ Net

Một ví dụ khác là theo báo cáo của Minghui cho biết vào năm 2001, bà Zou Jin, một người phụ nữ 70 tuổi ở thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam, đã bị cưỡng hiếp tập thể tại Trại giam Số một Thành phố Trường Sa. Bà bị kết án 9 năm trước khi qua đời chỉ vì tập luyện Pháp Luân Công. Năm 2002, một bé gái 9 tuổi là đứa trẻ mồ côi của một học viên Pháp Luân Công, đã bị hãm hiếp tập thể tại Bệnh viện Tâm thần Trường Bình, Bắc Kinh. “Tiếng la hét và tiếng khóc của cô bé thật đau lòng”.

Báo cáo còn tiết lộ chính quyền cũng buộc các học viên nữ mang thai phải phá thai, đánh đập và sốc điện họ bằng roi điện, dẫn đến sảy thai. Những trường hợp này không hề hiếm gặp.

Mổ cướp nội tạng

tra tan phap luan cong7
Bức vẽ ĐCSTQ mổ cướp nội tạng Học Viên Pháp Luân Công để kiếm lời – Ảnh: Minh Huệ Net

So với các hình thức tra tấn khác thì mổ cướp nội tạng là tội ác man rợ nhất của ĐCSTQ và còn giúp ĐCSTQ kiếm được nguồn tiền lớn. Vì những nguồn tiền phi pháp này ĐCSTQ không ngần ngại bỏ qua nhân tính để tiến hành cướp tạng sống các học viên Pháp Luân Công.

Từ năm 2006, tội ác mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc lần đầu tiên đã bị đưa ra ánh sáng. Các cuộc điều tra quốc tế sau đó đã phát hiện hàng loạt chứng cứ cho thấy chính quyền Trung Quốc tiến hành mổ cướp nội tạng các tù nhân lương tâm, đa số là các học viên Pháp Luân Công. 

Ví dụ tiêu biểu là ông Cao Nhất Hỷ là học viên Pháp Luân Công ở thành phố Mẫu Đơn Giang, tỉnh Hắc Long Giang. Mười một ngày sau khi bị cảnh sát bắt cóc, người nhà đã nhận được thông báo ông chết do “đột tử”. Năm đó, ông chỉ mới 45 tuổi.

Buổi sáng ngày 30 tháng 4 năm 2016, trong phòng giải phẫu tử thi, anh trai của ông Cao đã nhìn thấy thân thể em trai mình trần truồng, hai mắt vẫn mở, trên người có những vết thương rõ rệt. Ông đau khổ dùng tay vuốt mắt em mình. Ông rất ngạc nhiên khi thấy khóe mắt của em trai chảy nước mắt vẫn còn ươn ướt.

Tuy người nhà ông Cao đã từ chối ký tên xác nhận nhưng trại tạm giam số 2 vẫn tiến hành giải phẫu tử thi! Hơn 7 giờ tối, ông Cao Nhất Hỷ bị cưỡng ép giải phẫu xong, đại não, tiểu não, tim, hai lá phổi, gan, mật, hai quả thận đã bị lấy đi, chỉ còn một bộ da rỗng. Sau khi cơ thể được khâu lại xong đã được đưa đến phòng hóa trang xác chết, lúc đó máu tươi không ngừng chảy ra, họ dùng hai chiếc khăn thấm nhưng máu vẫn chảy ướt gối, máu chảy nhiều đến nỗi người nhà ông Cao cảm thấy kinh hãi và nghi ngờ rằng ông ấy vẫn còn sống khi bị giải phẫu!

Điều khiến người ta kinh hoàng hơn nữa là, trong cuộc điều tra qua điện thoại của Tổ chức Điều tra Quốc tế về cuộc bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG), ông Chu Gia Tân, trưởng phòng Phòng 610 ở thành phố Mẫu Đơn Giang đã chính miệng thừa nhận mình mổ cướp nội tạng của ông Cao Nhất Hỷ, nội tạng đã được bán đi, kiếm tiền rất nhanh. Ông Chu còn nói ông ta không xem ông Cao như một con người, và ông ta đã giết chết ông Cao.

Vâng, thưa quý vị, một chính quyền quảng bá rộng rãi biện pháp tra tấn như thế này trên toàn quốc, thì đất nước đó có còn pháp luật không? Hay pháp luật đã biến thành danh nghĩa để lừa người. Những quan chức và nhân viên chấp pháp này đều đang cố ý giết người, hành hạ người dân, sát hại người dân. Họ đang chà đạp pháp luật một cách nghiêm trọng còn đâu Hiến pháp và nhân quyền?

Học viên Pháp Luân Công kiên trì tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, với lòng từ bi và nhẫn nại siêu phàm của mình, họ đã dùng máu và sinh mệnh để hoán tỉnh lương tri của nhân loại. Đây là một cuộc quyết chiến giữa đại Thiện và đại ác trên địa cầu này. 

Chân Tâm (t/h)

Tham khảo: Minh Huệ, DKN

 

Xem thêm

- Quảng cáo -spot_img

Xem nhiều