spot_img
20 C
Vietnam
Thứ sáu,22 Tháng mười một
spot_img

Văn hoá truyền thống: Thiện Ác tất có báo ứng

thumb 3 700x366 1
Thiện ác đều có báo ứng – Ảnh: Internet

    Trong truyền thống phong phú của Trung Quốc cổ xưa, người quân tử kính Thần và nhận rằng bất luận phát sinh sự tình gì thì đều là có quan hệ với những tư tưởng và hành động trong quá khứ của họ. Người quân tử thiện đãi người khác và vì vậy mà tích phúc đức. Họ hiểu rõ rằng mọi sự phát sinh đều có nguyên do. Kể từ thời sơ khai, đã có vô số những ví dụ về thiện hữu thiện báo và ác giả ác báo. Dưới đây là hai câu chuyện được ghi chép trong các cổ thư Trung Quốc.

Cứu người đói và đang chết đuối

Trụ trì chùa Khánh Vân ở Đỉnh Hồ Sơn, Quảng Đông, Đại Huệ trưởng lão khoảng 70 tuổi, đã ngộ được một vài thiên cơ. Ông tinh thông y thuật và xem tướng. Khi huyện lệnh huyện Cao Yếu ghé thăm chùa Khánh Vân, ông ta mang theo một quan quân của mình mang họ Lưu. Ông Lưu là một người quen cũ của trụ trì Đại Huệ. Ông Lưu đã kể cho huyện lệnh nghe về Đại Huệ trưởng lão, vì vậy huyện lệnh đã nhờ ông xem tướng số cho mình.

thumb 12 700x366 1
Hành thiện tích đức – Ảnh: Internet

Đại Huệ trưởng lão không thể chối từ thỉnh cầu và đã đồng ý. Ông mời huyện lệnh ngồi và nghỉ ngơi. Sau khi xem mặt, Đại Huệ trưởng lão nói với huyện lệnh rằng, “Trong tay ngài nắm nhiều sinh linh. Tích đức có thể duy trì thọ mệnh”.  Huyện lệnh hỏi ông về tiền đồ công danh trong tương lai. Đại Huệ trưởng lão mỉm cười nói, “Lão nạp ngu muội, không dám tiên đoán tương lai của ngài. Một người đại đức tự nhiên sẽ có phúc báo. Sự nhân từ của ngài sẽ là hạnh phúc lớn lao của dân chúng trong huyện của ngài”. Nhận thấy Đại Huệ trưởng lão đang rất tế nhị và thấy rằng ông không nói nhiều, huyện lệnh đã rời đi sau khi uống trà xong. Sau đó ông nhờ người họ Lưu dò hỏi Đại Huệ trưởng lão thêm về những điều mà trưởng lão chưa nói.

Đại Huệ trưởng lão thẳng thắn nói với người họ Lưu rằng, qua tướng mạo của huyện lệnh, ông thấy rằng huyện lệnh đã mất đi thần sắc và điềm lành. “Trên mặt huyện lệnh lộ ra hắc khí và ông có thể không sống được quá một năm. May mắn là khí sắc nguyên lai của ông ấy không hoàn toàn bị triệt tiêu, điều này có nghĩa là ông ấy vẫn còn có thể được cứu khỏi tai họa và sẽ không nhất định phải chết. Là một quan phụ mẫu của bách tính, từng động tĩnh và cách giải quyết vấn đề của ông ấy liên quan chặt chẽ đến sự an toàn và sống còn của người dân. Nếu như ông ấy bảo trì thiện tâm và cứu giúp dân chúng, thì ông ấy có thể tạo phúc cho vạn dân. Lão nạp không phải là vô cớ nói rằng tích đức có thể bảo trì thọ mệnh”.

Họ Lưu nhiều lần gật đầu. Ông không dám nói hết với huyện lệnh những gì mà Đại Huệ trưởng lão đã nói. Ông chỉ bẩm báo với huyện lệnh rằng ông ta cần phải làm một điều tốt cứu giúp nhiều sinh mệnh trong vài tháng tới để có thể kéo dài tuổi thọ của mình.

Ngay sau đó, có một trận lụt ở khu Tây Lạo. Qua một đêm, mực nước dâng cao vài thước và làm ngập hết nhà cửa và đồng ruộng xung quanh. Dân chúng nhiều người bị chết đuối và kêu cứu. Huyện lệnh nhanh chóng đi tới một sườn đồi gần đó quan sát quang cảnh. Những gì mà ông nhìn thấy thật kinh hoàng và vào lúc đó ông không thể làm được gì nhiều. Ông nhìn thấy những thanh niên trai tráng lên thuyền và chạy thoát thân nhưng không ai giúp các trẻ nhỏ và trẻ sơ sinh đang trôi nổi trên mặt nước. Huyện lệnh bỗng ra lệnh: ai cứu được một đứa trẻ sẽ nhận được một lượng bạc, và càng cứu được nhiều, phần thưởng sẽ càng lớn. Thế là, mọi người trên những chiếc thuyền bắt đầu cứu các trẻ nhỏ và trẻ sơ sinh, tổng cộng cứu được hơn 400 người. Sau khi trận lụt qua đi, huyện lệnh mở kho lương thực dự trữ để phát chẩn cho người dân và bố trí nơi ở cho những nạn nhân của trận lụt.

Sau đó, huyện lệnh được thăng lên chức tri phủ Huệ Châu. Khi đi qua núi Phù Sơn, ông đã gặp lại trụ trì Đại Huệ. Khi Đại Huệ trưởng lão nhìn thấy ông ta, trưởng lão nói, “Người thiện tâm cuối cũng đã nhận được phúc báo. Tuổi thọ ông đã được tăng thêm”.

Vận mệnh của con người có thể được thay đổi do làm những việc tốt và tích đức. Khi người có thiện tâm, thì vận mệnh sẽ tốt, và khi người có ác tâm, cuộc đời của người đó sẽ đầy những điều xấu. Khi một người phạm tội, thì phúc sẽ không còn và người đó sẽ kết thúc trong thảm họa.

Người kiêu ngạo hống hách sẽ gặp ác báo

Có một viên thái thú tham lam và hung bạo. Cứ khi nào ông ta ra đường, binh lính của ông ta cưỡi ngựa đi trước. Họ sẽ quất vào bất cứ người nào mà tránh đường chậm chạp.

Một hôm, thái thú đang trên đường về phủ và có một người khuân vác đứng phía bên trái đường đang gánh hai sọt giấy, thái thú tức giận vì người khuân vác không đặt sọt của anh ta xuống. Ông ta ra lệnh cho tùy tùng đưa người khuân vác đến trước mặt và la mắng anh ta. Người khuân vác tính tình thật thà chất phác. Anh đáp lời, “Tiểu nhân không đi ở trên đường, vậy tiểu nhân phạm phải tội gì?” Thái thú thậm chí còn giận giữ hơn vì người khuân vác dám cãi lại. Ông ta lệnh cho tùy tùng đánh người khuân vác một cách dã man và hỏi lại anh, “Ngươi có biết ngươi đã phạm tội gì không?” Người khuân vác đáp, “Tiêu nhân quả thực không biết đã phạm tội gì mà bị đánh như vậy”. Bị cãi lại trước đám đông, viên thái thú bản tính kiên ngạo thấy vô cùng nhục nhã. Ông ta lệnh cho người của mình đánh người khuân vác một trăm côn cho đến khi máu và thịt bay tung tóe. Họ kéo lê người khuân vác đến huyện phủ Hoa Đình và muốn trị tội anh ta là cản đường. Quan lại huyện này thừa cơ vơ vét tiền của ông chủ người khuân vác, là chủ tiệm giấy. Huyện lệnh thấy người khuân vác bị thương nặng, đã không trị tội và để anh ta đi sau vài ngày. Sau khi người khuân vác trở về tiệm giấy, ông chủ của anh ta đã trách mắng và đá anh ta ra ngoài. Bị đánh đập vô cớ và bị đuổi việc, hai ngày sau người khuân vác chết.

dia nguc 700x366 1
Người hành ác ắt nhận quả báo – Ảnh: TH

Vài ngày sau, viên thái thú có năm khối ung nhọt mọc trên lưng, làm cho ông ta đau đớn vô cùng. Thầy thuốc nói rằng ông ta có hy vọng sẽ bình phục vì các khối ung nhọt không rữa ra. Một đêm, trong giấc chiêm bao viên thái thú nhìn thấy một người đàn ông gánh các sọt giấy đang dùng tay xé các vết ung nhọt của ông ta. Sự đau đớn tột độ khiến ông ta tỉnh giấc. Ông ta nhìn trong ánh nến thấy toàn bộ các khối ung nhọt hiện giờ đã rữa ra. Mủ và máu thấm đẫm giường. Thầy thuốc đã từ chối chữa trị cho ông ta. Viên thái thú đã cầu xin mỗi ngày nhưng không có tác dụng. Ông ta không thể nằm ngửa được nữa, mà chỉ nằm sấp hoặc nằm nghiêng. Sự di chuyển dù nhỏ nhất đều khiến cho ông ta đau đớn vô cùng. Ông ta phải chịu đựng như thế trong hàng chục ngày trước khi chết.

Uông Đạo Đỉnh thời nhà Thanh đã bình về sự việc này như sau, “Thật đáng thương khi các quan lại đương quyền có xu hướng làm bất cứ điều gì họ muốn mà không suy xét đến cảnh ngộ khó khăn của những người khác. Chúng ta đều là con người. Lẽ nào có thể sẵn sàng thể hiện sự tàn nhẫn chỉ vì để làm hài lòng bản thân mình? Khi bạn đánh người khuân vác cho đến khi máu thịt bắn tung tóe, anh ta đã không thể làm gì bạn. Nhưng khi mủ và máu trào ra ngoài những khối ung nhọt của bạn, bạn sẽ không thể làm gì được anh ta. Hãy thận trọng, toàn bộ những quan lại đương quyền, đừng làm điều gì mà về sau các vị sẽ phải ân hận mà không có thể làm gì được”.

Mượn việc công để thỏa mãn lòng dâm dục bị vong hồn đòi nợ, trời xanh báo ứng

Ngày xưa có một người tên là Trương Bảo, khi làm quan tri phủ ở Thành Đô, tình cờ gặp được phu nhân của viên quan huyện cấp dưới là Lý Vị, thấy nàng vô cùng xinh đẹp nên sinh ra ác tâm muốn chiếm đoạt cho riêng mình. Khi đó, việc Lý Vị nhận hối lộ cũng vừa khéo bị bại lộ, thế là, Trương Bảo “dĩ công vi tư” tác động một chút, kết quả khiến cho Lý Vị bị lập tội và kết án đi đày, sau đó bị chết khi đang trên đường áp giải.

thumb 4 700x366 1
Làm việc ác sẽ bị báo ứng – Ảnh: Internet

Trương Bảo lại dùng tiền mua chuộc mẹ Lý, nên cưới được vợ của Lý Vị về, thực hiện ác niệm ban đầu chiếm đoạt người đẹp về tay. Nhưng “ngày vui ngắn chẳng tày gang”, chẳng bao lâu sau, người vợ mà Trương Bảo mới cưới về luôn mơ thấy vong hồn của Lý Vị, cuối cùng nàng ta lâm trọng bệnh mà chết.

Vài ngày sau khi người phụ nữ qua đời, Trương Bảo đã nhìn thấy vong hồn của cô trong giấc mơ. Vong hồn của nàng nói với hắn: “Lý Vị đã kêu oan với Thiên Đế, sớm muộn gì cũng sẽ đến lấy mạng của ngươi, ngươi phải trốn kỹ trong phủ để tránh ông ta”. Vì vậy Trương Bảo sợ hãi, ngày đêm không dám ra khỏi cửa.

Vào lúc chạng vạng một ngày nọ, Trương Bảo đang ngồi trên phủ đường, từ xa nhìn thấy ngoài cửa dường như có một tay áo màu đỏ đang vẫy gọi mình, hắn cho rằng đó là vợ của Lý Vị nên vội vàng bước xuống chạy ra cửa. Điều Trương Bảo không ngờ tới hóa ra đó lại là vong hồn của Lý Vị. Oan hồn túm lấy Trương Bảo, giơ tay tát xuống. Trương Bảo bị đánh chảy máu mũi, sau đó chết ngay lập tức.

Từ hai câu chuyện về thiện ác báo ứng kể trên, có thể thấy, dù là kẻ giàu sang quyền quý hay làm quan cao chức trọng đến đâu, chỉ cần ra tay làm điều ác, đều sẽ phải nhận quả báo. Cổ ngữ có câu:

“Lòng người sinh một niệm

Trời đất đã tỏ tường

Thiện ác mà không báo

Càn khôn ắt tư tâm“…

Vậy nên nhân sinh tại thế, mỗi người đều nên tu tâm dưỡng đức, lánh dữ làm lành. Đạo trời luôn công bằng, dù làm việc tốt hay làm việc xấu, kết quả mỗi người đều luôn phải chịu trách nhiệm với hành động của chính mình. Thần biết rõ từng việc mà chúng ta làm. Mọi việc xảy ra với chúng ta là do tâm và những việc làm của chúng ta. Vì Đạo Trời là ác giả ác báo.

Chân Tâm (t/h)

Tham khảo: Minh Huệ Net, Vision Times

Banner Visaoconhanloai Footer

Xem thêm: 

Xem thêm

- Quảng cáo -spot_img

Xem nhiều