“Kiêu ngạo thì chiêu mời tổn hại, khiêm tốn thì được lợi”, con người nên học sự khiêm tốn và vô tư của đại địa. “Ba người đi tất có người làm thầy của ta”, lấy người làm thầy, không ngại học hỏi người dưới, lấy tâm làm gương, luôn luôn tự xét lại mình. “Trời sinh ta ắt có chỗ dùng”, chỉ cần chúng ta hiểu rõ chính mình, có thể dũng cảm nhận sai, thẳng thắn thành khẩn tìm ra chỗ thiếu sót của bản thân, thì tự nhiên cảnh giới của chúng ta sẽ mở rộng ra đến vô hạn.
“Sông sâu tĩnh lặng lúa chín cúi đầu, nước sâu tĩnh lặng người khôn kiệm lời”. Có những người giành cả cuộc đời chỉ để đi tranh đấu, hơn thua với người khác. Cũng có những người thích cuộc sống bình lặng, không tranh chấp hay đấu đá với bất cứ ai, họ sống cho đời và biết bỏ qua những điều vụn vặt ấy để hướng đến ý nghĩa của cuộc sống.
Thời nhà Đường, Hoàng đế Thái Tông đã từng tiếp thu lời khuyên bằng một thái độ khiêm tốn. Ông khuyến khích các bề tôi khuyên can và lắng nghe bằng sự khiêm nhường. Ông không thỏa mãn cho tới khi được nghe về những thiếu sót của mình. Ông tập hợp trí tuệ từ khắp nơi trong thiên hạ, giúp ông xây dựng thành công một “thịnh thế Thiên triều” để cai quản một quốc gia giàu mạnh.
Đại Vũ không kiêu ngạo, không khoe khoang, thậm chí còn nói rằng: “Những người ngu dốt cũng còn có điểm mạnh hơn ta”. Cho nên, ông có thể vượt qua muôn vàn khó khăn, khơi thông Trường Giang và Hoàng Hà, ngăn chặn lũ lụt cứu giúp muôn dân. Công lao của ông được lưu danh đến muôn đời.
Người xưa dạy: Lấy nghiêm khắc để kiềm chế bản thân, lấy khoan dung để đối đãi với người khác, tu dưỡng đức hạnh trung tín, khiêm nhường mà không tranh giành, tu dưỡng để có được lòng tự tin, có đủ năng lực để người khác tín nhiệm, như thế mới giữ gìn được mỹ đức. Cố chấp, khăng khăng giữ ý kiến của mình, tự cho mình là đúng, tự cho mình là giỏi, đều chỉ làm vật chướng ngại, cản trở mình thăng hoa lên mà thôi.
Người nhận thức càng thấp, càng thích phô trương để đạt danh đạt lợi. Nhưng ở mặt khác, nó chính là biểu hiện cho sự thấp kém. Những người thực sự tài giỏi, trình độ cao, nhận thức phong phú, đa dạng, thường ít đi khoe khoang, thể hiện với người khác. Bởi vì nội tâm của họ vốn đã phong phú, họ sống theo cách họ muốn, chứ không cần sống theo cách người khác nghĩ. Người càng hiểu biết, lại càng khiêm tốn. Họ giống như những bông lúa mạch, chỉ vì trên người đã mang nhiều thứ, nên họ học được cách cúi đầu…
Nghi Vân (t/h)
Cảm nhận Shen Yun: Chữ ‘Nhẫn’ của Hàn Tín trong vở diễn “Hàn Tín”