Một đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi, không được học hành, lại bị tai nạn cắt cụt 2 chân, sống bằng nghề ăn xin. Thế nhưng với nghị lực phi thường, anh không những có được một sự nghiệp thành đạt, một gia đình hạnh phúc, mà còn đang giúp đỡ bao nhiêu người trong nghịch cảnh khác.
Anh sinh ra ở một bản làng miền núi xa xôi hẻo lánh. Khi anh 3 tuổi, người cha nghiện cờ bạc đã bán hết sạch của cải, đồ đạc trong gia đình. Khi anh 6 tuổi, cha mẹ ly hôn, anh ở với ông nội tuổi tác đã cao. Khi anh 8 tuổi mới đi học lớp 1, nhưng chỉ học được 2 tháng thì nghỉ học do ông nội không có tiền đóng học phí. Anh cùng ông nội lang thang xin ăn. Năm 13 tuổi, do một lần tai nạn bất ngờ, anh bị ngã từ trên tàu xuống đất, để giữ tính mạng anh, các bác sĩ buộc phải cắt đôi chân của anh.
Sau tai nạn, anh nằm trên giường 4 tháng. Anh nói, mình phải sống giống như một Con Người. Thế là anh bỏ nhà ra đi, trở thành một người ăn xin cụt chân phiêu dạt khắp nơi. Bị đói, bị lạnh, bị người xấu ức hiếp, bị tên cầm đầu ăn mày đánh đập… anh đều vượt qua. Anh nói: “Có thể sống tiếp, đúng là hạnh phúc”.
Năm 18 tuổi, anh đột nhiên hiểu ra rằng, anh cần phải học được nghề gì đó để nuôi sống bản thân, không thể làm ăn mày cả cuộc đời được. Thế là, anh gian nan học cách đi bằng 2 tay, làm nghề đánh giày, nhặt rác… Anh đã làm rất nhiều nghề, đều không dễ dàng, nhưng nhất định không đi ăn xin nữa. Anh nói: “Đứng lên không phải là một phương thức đi đứng, mà là một thái độ nhân sinh”.
Sau này, anh trở thành một ca sĩ lang thang. Không biết chữ, không biết nhạc phổ, không biết nhạc lý, anh hoàn toàn dựa vào trí nhớ, và đã trở thành một ca sĩ lang thang xuất sắc. Ngày nay, anh đã đi đến hầu hết các thành phố trong toàn quốc. Anh nói: “Đây là một nghề hạnh phúc nhất trên đời, vì anh có thể đi được khắp nơi trên toàn quốc”.
Anh thích leo núi, thích cảm giác đứng trên đỉnh núi phóng tầm mắt nhìn không gian bao la bên dưới. Năm 2012, anh dùng đôi tay của mình đã leo lên cả 5 ngọn núi cao của Trung Quốc – Ngũ Nhạc, trở thành người đầu tiên trên thế giới dùng đôi tay leo Ngũ Nhạc.
Năm anh 19 tuổi, gương mắt tràn đầy ánh nắng và giọng hát ấm áp của anh đã khiến một cô gái thiện lương xinh đẹp cảm động. Cô nói, không cha không mẹ, không nhà không xe, không tiền không công việc, không chân… tất cả đều không quan trọng, chỉ cần anh có trái tim yêu thương em là được rồi.
Từ đó, cô bắt đầu cùng anh ngao du chân trời góc biển. Ngày nay, họ đã ở bên nhau 11 năm, đã kết hôn, mua nhà, mua xe, và sinh ra được một bé trai một bé gái khỏe mạnh, kháu khỉnh. Người vợ hiền hậu xinh đẹp chính là sứ giả của cuộc đời anh. Cuộc đời thật hạnh phúc biết bao!
Anh đi khắp nơi diễn thuyết, dùng số tiền quyên góp được trợ giúp người dân các khu vực thiên tai.
Năm 2013, anh bước lên sân khấu “Nhà diễn thuyết siêu cấp”. Bài diễn thuyết của anh đã khiến tất cả khán giả xúc động. Các nghệ sĩ như Lâm Chí Dĩnh, Lỗ Dự, Hứa Vĩnh ôm chầm lấy anh. MC Lạc Gia xúc động quỳ xuống ôm anh. Khán giả cho điểm anh là nhà diễn thuyết xuất sắc nhất. Bởi vì không có những lời hùng hồn của những nhà diễn thuyết nào có thể sánh được với những trải nghiệm chân thực, sinh động của anh.
Anh nói, anh chỉ có tình cảm chân thực nhất, kể lại những trải nghiệm chân thực của cuộc đời mình, giúp những người khác tìm lại được ước mơ đã mất của mình. Anh đi khắp nơi ca hát, diễn thuyết, và đã làm từ thiện với tổng số tiền trên 500.000 tệ (gần 2 tỷ VNĐ).
Anh chính là Trần Châu – ca sĩ lang thang, sinh năm 1983 tại huyện Lâm Nghi, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Anh nói: “Đừng luôn chú ý đến đôi giày của mình không đẹp, trên đời còn có những người không có chân”.
Thanh Hà – NTDVN
Theo Cố sự 365