Cặp vợ chồng sống sót sau khi chiếc du thuyền đang bị lật úp. Khi chiếc xuồng cứu hộ cuối cùng đến, chỉ còn một chỗ duy nhất. Vậy cứu ai đây…
Giáo viên đang kể cho các học sinh câu chuyện về một đôi vợ chồng sống sót sau khi du thuyền gặp nạn. Tất cả hành khách buộc phải rời khỏi du thuyền trên những chiếc xuồng cứu hộ nhỏ. Một đôi vợ chồng đến bên xuồng cứu hộ cuối cùng. Nhưng chỉ còn một chỗ duy nhất dành cho một người.
Trong khoảnh khắc quyết định sinh tử đó, người chồng đã đẩy vợ mình ra sau và nhảy lên thuyền. Người vợ hét lớn điều gì đó với chồng trước khi cô cùng chiếc du thuyền chìm vào lòng đại dương…
***
Cô giáo ngừng kể chuyện, lần lượt nhìn qua từng gương mặt đầy tâm trạng của những cô cậu học trò. Cô hỏi:
– Các em có biết người vợ đã hét lên điều gì với chồng không?
Những đứa học trò tranh nhau trả lời và biểu đạt sự tức giận. Câu trả lời của chúng rất nhiều, nào là “Anh là kẻ khốn nạn!”; “Anh thật độc ác”; “Tôi sẽ chờ anh nơi địa ngục”,…
Chỉ có một cậu bé cuối gầm mặt xuống, trầm tư và không nói gì cả. Cô giáo bước đến bên cạnh cậu bé và đặt lại câu hỏi. Cậu bé trả lời:
– Em nghĩ rằng người vợ đã nói với chồng là “Anh hãy nhớ chăm sóc con của chúng ta thật tốt anh nhé”…
Cô giáo sững sờ… Cô hỏi:
– Em đã từng nghe câu chuyện này trước đây sao?
Cậu học trò lắc đầu. Cậu đáp:
– Nhưng đó là những gì mẹ con đã nói với bố trước thời khắc bệnh tật cướp đi sinh mệnh của mẹ con.
Cô giáo lùi lại:
– Con trả lời đúng rồi.
***
Chiếc du thuyền đã chìm. Người chồng trở về một mình chăm sóc đứa con gái nhỏ của họ. Khi người đàn ông ấy qua đời, cô con gái tìm thấy cuốn nhật ký của ông.
Cô biết rằng mẹ cô đã được chẩn đoán mắc bệnh nan y trước khi lên chiếc du thuyền ấy. Tại thời khắc định mệnh ấy, người vợ đã đẩy người chồng lên phía trước, chấp nhận trầm mình xuống đai dương lạnh lẽo.
Trước khi bị kéo chìm đi cùng chiếc du thuyền, cô đã nói lời cuối cùng với chồng mình:
– Anh phải sống! Hãy sống vì con của chúng ta!
Trong cuốn nhật ký của mình người chồng đã viết: “Anh đã ước cùng nắm tay em để cùng chìm xuống lòng đại dương sâu thẳm kia.
***
Lớp học trở nên im lặng khi giáo viên kết thúc câu chuyện. Giáo viên biết rằng học sinh của mình đã hiểu được ý nghĩa nhân văn đàng sau câu chuyện.
Tốt và xấu thực ra rất phức tạp và không dễ để phân biệt. Đấy là lý do tại sao chúng ta không nên chỉ nhìn bề ngoài mà phán xét khi không hiểu được tất cả những điều gì ẩn dấu đằng sau.
Nghi Vân (Theo NTDVN)
VIDEO CHỌN LỌC: