Chính niềm tin vào Thần Phật của người mẹ đã cứu cuộc đời đứa con.
Khi bệnh bắt đầu xuất hiện, 5 đầu ngón tay của anh bị tê, sau đó là tê 5 đầu ngón chân; và cuối cùng là không thể đi lại được. Bác sĩ nói đây là bệnh hiếm gặp, 1000 người chỉ có 1 người bị, vậy nên không có thuốc chữa…
Tuổi thơ cực khổ
Từ nhỏ tôi đã sống trong một gia đình nghèo khó, bố mẹ không hòa thuận. Trong nỗi vất vả của gia đình tôi gần như tự thân vận động mà lớn lên, năm 17 tuổi tôi bắt đầu đi làm phụ hồ. Một bước ngoặt tiếp theo nữa là học trung cấp ở Đà Nẵng, nhưng lại thấy đi làm lương thấp quá cũng không ổn.
Tôi quyết định đi xuất khẩu lao động, tưởng chừng như thế sẽ tốt đẹp hơn nhưng cũng chỉ đủ tiền trang trải cuộc sống. Mỗi ngày, tôi đều tranh thủ đi khắp nơi xin đào đất cuốc vườn cho người ta để kiếm thêm thu nhập còn trả nợ, số tiền 120 triệu đã vay mượn quả thực quá lớn.
Sau 3 năm phiêu bạt nơi đất khách, tôi quyết định trở lại quê hương học lái xe. Tưởng chừng cuộc đời nhàn được hơn một chút, nhưng trớ trêu thay tôi lại mắc bệnh hiểm nghèo. Bác sỹ kết luận rằng tôi chỉ còn sống được khoảng 4 tuần, nếu có qua được thì cũng một đời nằm bệnh viện, may mắn hơn nữa thì cũng một tháng đến bệnh viện một lần. Tôi nghĩ, đời mình vậy là hết rồi.
Mắc căn bệnh hiếm gặp
Trên đây là lời tự sự của anh Ngô Trí Thắng, sinh năm 1987 tại Phường Mai Hùng, Thị xã Hoàng Mai, Tỉnh Nghệ An – là một tài xế lái xe đầu kéo. Khi bệnh bắt đầu xuất hiện, 5 đầu ngón tay của anh bị tê, sau đó là tê 5 đầu ngón chân; và cuối cùng là không thể đi lại được. Bác sĩ nói đây là bệnh hiếm gặp, 1000 người chỉ có 1 người bị, vậy nên không có thuốc chữa; bây giờ truyền huyết tương vào nếu cơ thể tiếp nhận được thì có thể qua khỏi.
Nhưng truyền vào thì da anh lại có phản ứng đỏ lên, bác sĩ đành phải rút kim ra để tìm cách khác chữa trị. Anh Thắng nhờ mẹ kéo chân mình lên xem còn bình thường không vì anh đã mất hết cảm giác từ chân cho đến gần tim. Là một người đàn ông mới 32 tuổi mà bị liệt, trong khi vợ trẻ con thơ, anh Thắng thầm nghĩ, coi như cuộc đời bỏ đi rồi.
Niềm tin vào Thần Phật của người mẹ đã cứu cuộc đời con
Mẹ anh Thắng là một người tu luyện Pháp Luân Công. Từ khi biết con mình mắc bệnh viêm đa rẽ dây thần kinh, một căn bệnh khó chữa, bà không hề lo sợ, bà rất bình tĩnh tin rằng con mình sẽ được Sư Phụ Đại Pháp cứu độ và sẽ không sao. Bà nói với anh Thắng: “Con yên tâm, con đừng sợ gì cả vì mẹ là người được hưởng nhiều lợi ích từ khi tu luyện Pháp Luân Công nên mẹ biết, con đừng sợ bệnh, nếu con là người tu luyện thì con sẽ không có bệnh gì”.
Vậy là những ngày trong bệnh viện anh thường xuyên nằm nghe giảng Pháp qua cái đài nhỏ. Nhiều bệnh nhân quanh đấy không hiểu, cho là anh dại, bị bệnh mệt như vậy không lo nghỉ ngơi lại cứ nằm nghe cái gì đó.
Và điều kỳ diệu đã đến với anh, trong khoảng thời gian chờ bác sĩ truyền loại thuốc đặc trị thì dường như chân anh có cảm giác… Và anh chỉ phải nằm ở viện thêm mấy ngày là xin xuất viện ra về.
Về nhà chỉ 15 ngày thì anh đã đi lái xe trở lại trước sự ngỡ ngàng của bạn bè hàng xóm. Ai cũng nghĩ là anh sẽ không qua khỏi, hoặc là cũng phải ngồi xe lăn; nhưng anh đã hồi phục hoàn toàn như chưa hề có chuyện gì.
Lúc này niềm tin của anh vào Pháp Luân Đại Pháp càng thêm vững chắc, anh càng có thêm quyết tâm tu luyện. Tuy lái xe thời gian eo hẹp nhưng anh vẫn tranh thủ từng chút để có thể đọc sách và luyện công.
Cả gia đình được hưởng hồng ân của Đại Pháp
Trước đây, mẹ của anh Thắng, bà Hằng (57 tuổi) cũng mắc rất nhiều bệnh, nhưng nhờ tu luyện Pháp Luân Công mà bệnh tật giờ không còn nữa. Bà chia sẻ: “Trước đây tôi bệnh tật rất nhiều, từ đầu đến chân đều bị bệnh, không biết chữa bệnh nào trước. Có một người thấy tôi bị bệnh không đi làm được liền cho tôi mượn quyển sách Chuyển Pháp Luân. Bạn nói rằng cứ về đọc sách và luyện 5 bài công pháp thì sẽ hết bệnh. Tôi cầm sách về đọc thì thấy rất vô lý. Ví dụ như nói phụ nữ cao tuổi sẽ có kinh nguyệt trở lại; hay như người khác đối xử với mình rất tệ nhưng mình vẫn phải cảm tạ người ta. Tôi thấy vô lý quá nên trả lại sách và nghĩ sẽ không bao giờ mơ màng chuyện tập Pháp Luân Công nữa”.
Nhưng rồi chứng kiến một người em họ chỉ tập Pháp Luân Công 17 ngày mà hết bệnh; bà đã mượn sách về để đọc. Lần này bà đọc mà không bắt bẻ nữa, rồi nhờ người em chỉ cho tập công.
Khi tu luyện một thời gian thì bà thấy sức khỏe dần dần được cải thiện; bệnh tật không còn. Anh Thắng lúc đầu còn phản đối mẹ tu luyện, nhưng sau thấy mẹ khỏe mạnh và tâm tính tốt hơn nên cũng ủng hộ và rồi cũng bước vào tu luyện.
Giờ đây anh Thắng có một công việc ổn định, gia đình hài hòa, hạnh phúc. ‘Ác mộng’ phải ngồi xe lăn cả đời đã không diễn ra… Anh Thắng chia sẻ: “Pháp Luân Đại Pháp thật diệu kỳ. Hiện nay, có người không hiểu những điều diệu kỳ này, còn cho rằng tu Pháp Luân Công bỏ bê gia đình, thờ cúng tổ tiên.
Theo tôi đây là hiểu lầm, Pháp Luân Công dạy con người làm người tốt thì sao lại nói là bỏ bê gia đình được, hằng ngày tu tập để hoàn thiện mình thành người tốt và tốt hơn nữa mà lại bỏ bê gia đình là sao? Nếu quả thật có người trên bề mặt cũng tập Pháp Luân Công nhưng lại bỏ bê gia đình, thì người đó không phải là học viên Pháp Luân Công chân chính.
Việc bức hại những người tu luyện Pháp Luân Công tại Trung Quốc, đầu tiên là do lòng đố kỵ của ông Giang Trạch Dân bí thư ĐCSTQ, ông ta hoang tưởng lo sợ mất đi quyền lực, vì số người học Pháp Luân Công đông quá. Giang Trạch Dân biết rõ những người học Pháp Luân Công sẽ không làm điều trái đạo đức, ông ta sợ mất đi những người nghe theo lời ông ta hành ác nên đã quay sang phản đối và bức hại Pháp Luân Công”.
Theo (DKN).
Chụp quét xác ướp Từ Hiền pháp sư, phát hiện nhục thân 1.000 năm bất hoại
Các quan chức hàng đầu Trung Quốc dự kiến thăm Việt Nam sau chuyến thăm của Tổng thống Mỹ
Người phụ nữ bán vé số không khuất phục trước nghịch cảnh nuôi 2 con ăn học