Lịch sử nhân loại từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây từng lưu lại tội trạng của nhiều bậc đế vương tàn bạo. Nhà Thương có Trụ Vương hoang dâm vô độ, liêm sỉ, giết vợ diệt con; La Mã cổ đại Nero giết mẹ, phóng hỏa rồi vu oan giá họa cho những tín đồ Cơ đốc. “Ngọn lửa của Nero” trở thành một từ đồng nghĩa với ngọn lửa ma quỷ;… Nhưng người xứng với danh hiệu “đệ nhất tàn ác” vượt tất cả các bạo chúa trong lịch sử phải dành cho Giang Trạch Dân – cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã qua đời ngày 30/11 vừa qua.
Bán quốc thổ, bức hại chính tín, hủy hoại đạo đức, gian dâm vô liêm sỉ, tham ô tiền của, ma tính và gây họa của Giang Trạch Dân khó sách vở nào chép hết. Sự bạo tàn, độc đoán của ông ta được gọi là “tội ác chưa từng thấy trên hành tinh này”. Giang Trạch Dân đã chết, nhưng cuộc thanh trừng chống lại ông ta chỉ mới bắt đầu.
-
Bức hại người tốt và hủy hoại đạo đức
Bỏ ngoài tai tất cả những lời can ngăn của các quan chức cấp cao trong nội bộ ĐCSTQ, làm lơ trước tất cả những lợi ích to lớn về sức khỏe, tinh thần, giúp người người hướng thiện mà Pháp Luân Công mang lại cho xã hội và đất nước, Giang Trạch Dân đã độc đoán hành động theo ý muốn ích kỷ của mình, ra lệnh đàn áp nhằm xóa bỏ Pháp môn này vào tháng 9 năm 1999.
Rất nhiều thủ đoạn tàn ác mà Giang cùng thuộc hạ tạo ra nhằm vu khống, bức hại, đàn áp Pháp Luân Công như: dựng lên vụ “tự thiêu ở Thiên An Môn” năm 2001; Lập ra Phòng 610 có thẩm quyền vượt trên cả pháp luật để đàn áp, bắt giam, hủy hoại thân thể các viên Pháp Luân Công; ban hành mật lệnh “đánh chết được tính là tự sát”;… Kết quả gây tai họa cho đất nước 23 năm, hủy hoại hoàn toàn nền tảng đạo đức của người Trung Quốc.
> “Thành tích” thật sự Giang Trạch Dân để lại là gì?
-
Xu nịnh nước Nga, bán quốc thổ
Để đổi lấy sự ủng hộ của Nga đối với quyền lực cầm quyền của mình, Giang Trạch Dân đã ký “Hiệp ước biên giới Trung-Nga” với Nga vào năm 1999, chính thức thừa nhận lãnh thổ mà Đế quốc Nga xâm chiếm Trung Quốc trong lịch sử.
Tranh chấp biên giới Trung – Nga mà cả Từ Hy Thái hậu, Mao Trạch Đông đều không đồng ý, đã bị Giang Trạch Dân xóa bỏ, và bán đứng cho Nga toàn bộ khu vực tranh chấp giữa Trung Quốc và Liên bang Nga Xô viết rộng hơn một triệu km2, tương đương với diện tích lớn gấp mấy chục lần Đài Loan. Nội dung của Tân ước Trung-Nga được giữ bí mật để lừa dối toàn thể người dân Trung Quốc.
-
Lừa dối thiên hạ, trộm danh, làm giả thân thế
Cha của Giang Trạch Dân, Giang Thế Tuấn, là một quan chức cấp cao của chính phủ Hán gian Uông ngụy (tức Uông Tinh Vệ). Bản thân Giang cũng từng học tại Đại học Trung tâm Nam Kinh dưới thời Uông ngụy.
Tuy nhiên, Giang đã lừa dối thiên hạ, trộm danh để lừa dối người khác, thậm chí còn khai man rằng mình là con nuôi của Giang Thượng Thanh, một đảng viên ngầm của ĐCSTQ, dựa vào danh hiệu giả “người con côi cút của liệt sĩ” để làm vốn lừa dối leo cao. Theo truyền thống Trung Quốc, đây là hành động phản đại nghịch vô đạo, bị người ta coi khinh.
-
Dung túng tham nhũng, tham lam vô độ
Giang Trạch Dân là kẻ đầu sỏ tham nhũng ở Trung Quốc. Chiến dịch chống tham nhũng là giả, nhưng thanh trừng những người bất đồng chính kiến là thật.
Giang đã sử dụng quyền lực của mình để thăng chức cho con trai là Giang Miên Hằng lên vị trí phó chủ tịch Viện Khoa học Trung Quốc, và kiếm được rất nhiều tiền và quyền lực trong ngành viễn thông của Trung Quốc (Giang Miên Hằng kiểm soát ngành viễn thông của Thượng Hải), chiếm đoạt 2,5 tỷ nhân dân tệ (khoảng 18.000 tỷ VNĐ) tài sản nhà nước làm của riêng.
Trên làm dưới học theo, nạn tham nhũng gia tăng khắp cả nước, không ngừng lập nên những kỷ lục mới. Kể từ Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 18 của ĐCSTQ đến nay, 570 quan chức cấp cao cấp tỉnh và cấp bộ đã bị điều tra trong các cuộc điều tra chống tham nhũng, trong đó tham nhũng với tổng số tiền 100 triệu nhân dân tệ đã bị điều tra, tổng cộng có 112 quan chức. ĐCSTQ có nhiều quan chức tham nhũng lên tới 100 triệu nhân dân tệ, có thể gọi là nhiều nhất thế giới.
-
Coi thường tính mạng con người và hủy hoại môi trường
Dưới thời chính quyền của Giang Trạch Dân, dự án đập Tam Hiệp trên sông Dương Tử đã được khởi động một cách vội vàng, dẫn đến những năm hạn hán và lũ lụt liên tiếp, gây ra tác hại cho đến ngày nay. Dưới cái gọi là khẩu hiệu “Chống lũ lụt và cứu trợ thiên tai”, tính mạng của người dân đã bị bỏ qua, và vô số binh lính, cảnh sát và dân thường đã bị chết đuối.
Dự án đập Tam Hiệp không chỉ tiêu tốn một khoản tiền khổng lồ, mà còn phá hủy hoàn toàn môi trường mà dân tộc Trung Hoa dựa vào đó để sinh tồn.
-
Lạm dụng công quyền, tàn hại nhân dân
Dựa vào sự kiểm soát chưa từng có đối với quyền lực công, tập đoàn Giang Trạch Dân đã tham gia vào “tài chính đất đai” để kiếm tiền từ đó, dẫn đến một số lượng lớn các vụ cưỡng chế phá dỡ đất đai. Từ khoảng 8.700 vụ khiếu nại tập thể xảy ra ở Trung Quốc vào năm 1993, tăng đến khoảng 10.000 vụ vào năm 1994, và lên đến 60.000 vụ vào năm 2003. Điều đó có nghĩa là, kể từ năm 2000, các vụ khiếu nại tập thể (đặc biệt là các vụ xung đột liên quan đến hơn 100 người) đã tăng lên nhiều lần.
Giang Trạch Dân đã lạm dụng quyền lực công và sử dụng một phần tư nền kinh tế quốc gia làm nguồn tài chính cho cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ông ta (một số tiền khổng lồ đã được sử dụng để: thành lập tổ chức “Phòng 610” và các cơ sở giam giữ và tẩy não trên toàn quốc, tiếp tục sử dụng các phương tiện truyền thông quốc gia để thực hiện vu khống và tuyên truyền tràn lan sai trái, sử dụng một số lượng lớn quân đội, cảnh sát, nhà tù và các bộ máy nhà nước khác và tư pháp, ngoại giao, văn hóa, công nghệ, giáo dục và các phương tiện khác để theo dõi, bắt giữ và bức hại các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc, can nhiễu các học viên Pháp Luân Công ở nước ngoài, v.v.). Nó được sử dụng để bức hại hàng trăm triệu người dân vô tội và hủy hoại niềm tin của mọi người vào “Chân-Thiện-Nhẫn”.
-
Dâm loạn gây họa cho quốc gia, bại hoại phong khí
Sự dâm loạn của Giang Trạch Dân đã trở thành chủ đề bàn tán công khai của mọi người. Thượng bất chính, hạ tắc loạn, hành động của Giang Trạch Dân đã làm suy thoái đạo đức của toàn xã hội Trung Quốc. Nạn mại dâm hoành hành, gia đình đổ vỡ, tỷ lệ ly hôn tăng vọt. Tế bào xã hội quan trọng nhất trong truyền thống Trung Quốc là “gia đình” đã bị mất trọng tâm. Loạn luân và hối lộ tình dục đã trở thành hiện tượng hàng ngày khiến phong khí xã hội ngày càng trở nên bại hoại.
-
Chà đạp tư pháp, lạm dụng tra tấn
Giang Trạch Dân coi thường kỷ cương pháp luật. Ủy ban Chính trị và Pháp luật đứng trên hệ thống Công an, Kiểm sát, Tòa án. Điều này đã tạo ra một vết nứt chưa từng có trong hệ thống pháp luật của Trung Quốc. Hệ thống Công an, Kiểm sát, Tòa án của ĐCSTQ đã công khai lớn tiếng: “Sát nhân phóng hỏa, trộm cắp cướp bóc tôi không quản, tu luyện Pháp Luân Công là không thể chấp nhận được”.
-
Mổ cướp nội tạng sống là tội ác chưa từng thấy trên hành tinh này
Vào ngày 13 tháng 9 năm 2006, Bạc Hy Lai, khi đó là Bộ trưởng Bộ Thương mại của ĐCSTQ, đã đến thăm Hamburg, Đức, cùng với Thủ tướng Ôn Gia Bảo và đích thân thừa nhận rằng chính “Chủ tịch Giang” đã ra lệnh thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống.
Vào tháng 9 năm 2014, Bạch Thư Trung, Trưởng ban Y tế của Tổng cục Hậu cần của Quân đội ĐCSTQ, đã tuyên bố, đích thân Giang Trạch Dân ra lệnh thu hoạch nội tạng sống của các học viên Pháp Luân Công.
Vào năm 2019, “Tòa án Nhân dân Độc lập” do Thẩm phán Geoffrey Nice QC đứng đầu đã kết luận rằng, ĐCSTQ đã tiến hành các hoạt động thu hoạch nội tạng sống quy mô lớn trong nhiều năm, và các học viên Pháp Luân Công là nguồn cung cấp nội tạng chính.
Cộng đồng quốc tế nói chung đã kêu gọi chấm dứt tội ác thu hoạch nội tạng sống chống lại loài người. Việc thanh lý Giang Trạch Dân và nạn thu hoạch nội tạng sống của ĐCSTQ không còn xa nữa.
-
Chặn Internet để duy trì sự ổn định là một thảm họa cho đất nước
Giang Trạch Dân làm đủ mọi việc xấu, làm đủ loại tai tiếng, nhưng vẫn muốn bịt miệng người dân, lấy cớ “ổn định là tất cả”, và việc chi phí duy trì ổn định tăng mạnh bắt đầu từ Giang Trạch Dân.
Gia tộc họ Giang duy trì sự ổn định và kiếm được nhiều tiền. Giang Miên Hằng, con trai của Giang Trạch Dân, đã sử dụng tiền mồ hôi và máu của người dân để phát triển dự án Lá chắn Vàng (Golden Shield), xây tường lửa, dùng dối trá để lừa dối và kiểm soát truyền thông, tước đoạt quyền được biết của người dân Trung Quốc, còn giở mánh khóe khiến nhiều người Trung Quốc lầm tưởng rằng họ được tự do.
Cái chết của Giang Trạch Dân đối với rất nhiều người dân Trung Quốc là tin vui đáng ăn mừng. Họ đốt pháo, tổ chức tiệc ăn mừng sự kiện này. Trong khi hầu hết các phương tiện truyền thông Trung Quốc ca ngợi Giang Trạch Dân với các thành tích nổi bật trong thời gian ông ta cầm quyền, thì rất nhiều người hiểu rõ sự thật lại vui mừng trước cái chết của Giang, cảm thấy ông ta nên chết từ lâu và nhiều người cũng cảm thấy rằng ông ta chết như vậy chưa thỏa đáng, cần phải bị trừng phạt nhiều hơn.
Một “thành tích” đáng kể khác của Giang mà ít thấy báo chí nhắc đến, đó là ông ta là nhà lãnh đạo bị kiện và truy nã trên thế giới.
Ngày 18-11-2013, Tòa án Tây Ban Nha lại một lần nữa ra trát bắt cựu Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân cùng bốn người khác với tội danh chống lại loài người. Thư khởi tố cũng được đệ trình lên Đại sứ quán Trung Quốc ở Madrid;
Theo Đài Tiếng nói Tây Tạng (Voice of Tibet), tổ chức Tây Tạng ở Tây Ban Nha đã bắt đầu đề xuất tố tụng pháp luật đối với Giang Trạch Dân cùng sáu quan chức khác từ năm 2005, và đã nhiều lần kiện họ tội ác phản nhân loại lên Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha. Ngày 10-10-2013, Tòa án Tối cao Tây Ban Nha đã thụ lý vụ án này.
Trung tuần tháng 11 năm 2009, Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha từng khởi tố Giang Trạch Dân trong tổng số năm bị cáo khác với tội ác tra tấn và diệt chủng các học viên Pháp Luân Công, theo đó Giang bị coi là người chịu trách nhiệm chính. Tán thành nội dung cáo trạng của bảy nguyên cáo, tòa đã thụ lý khởi tố năm bị can gồm Giang Trạch Dân, La Cán, Bạc Hy Lai, Giả Khánh Lâm, và Ngô Quan Chính, với cáo buộc tội tra tấn, diệt chủng, cùng các tội ác nghiêm trọng khác. Không có bào chữa, tòa sẽ phát lệnh bắt giữ và áp dụng điều ước dẫn độ.
Sau thời gian cách ly quá dài vì dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán, nhiều người Trung Quốc đã bị chèn ép đến mức không còn quyền cơ bản để sinh tồn. Khắp nơi đứng dậy biểu tình đòi gỡ bỏ phong tỏa. Chính quyền Đại lục liệu có thể đứng vững khi lòng dân đã mất niềm tin? Hay triều đại đỏ sẽ kết thúc như các cuốn sách tiên chi và dòng chữ “TQ ĐCS vong” trên tảng đá triệu năm Tàng tự thạch. Câu trả lời sẽ có trong tương lai gần
Liên Tịnh
Theo “Khát Vọng Cuộc Sống“
Tổng hợp từ:
https://vn.minghui.org/news/238752-muoi-toi-trang-cua-giang-trach-dan.html
https://chanhkien.org/2013/11/toa-an-tay-ban-nha-lai-ra-trat-bat-giang-trach-dan.html
https://vn.minghui.org/news/238609-giang-trach-dan-chet-nguoi-dan-dai-luc-vo-tay-chuc-mung.html