Tân Thế Kỷ – Suốt mấy chục năm qua, quán bún riêu nhỏ của bà Cả (65 tuổi, ngụ TP.HCM) trở thành điểm đến quen thuộc của người lao động bình dân, của những thực khách mê hương vị bún riêu mộc mạc, tinh tế của bà chủ gốc Bắc. Quán thường bán 1 tiếng hết sạch.
Sáng sớm, nồi bún riêu ở quán bà Cả đã thơm phức một đoạn đường Trương Minh Ký (P.13, Q.Gò Vấp). Nói là quán, nhưng chỉ có duy nhất một cái bàn dài, nơi thực khách lúc nào cũng ngồi kín chỗ, vừa ăn uống, vừa trò chuyện cùng nhau.
Bà chủ thì tất bật, liên tục làm món cho khách ăn tại chỗ cũng như mang đi. Bán mấy chục năm nay, từ hồi lấy chồng rồi chuyển về đây sinh sống, bà Cả nói mình đã quá quen với công việc này nên không thấy rối khi đông khách. Thêm nữa, đa phần khách ở đây đều là hàng xóm, cư dân trên con đường này, nên ai cũng dễ chịu, sẵn lòng chờ đợi.
“Quán bà Cả ngon số một!”
Trong hơn nửa tiếng ở quán, tôi bất ngờ khi khách kéo tới liên tục, bà chủ dường như không có một phút nào nghỉ tay. Tô bún riêu của bà đơn giản, chỉ là phần bún được cho lên một ít rau muống luộc, sau đó bà chủ cho nước lèo vào tô cùng đậu hũ, tôm khô, riêu cua…
Nhìn tô bún đơn giản, nhưng thơm phức, vừa vặn cho một bữa sáng để bắt đầu ngày mới. Bà Vương (60 tuổi) sáng nay cũng thưởng thức món bún ở quán của bà Cả như thường lệ.
Vị khách cho biết mình ăn ở đây suốt mấy chục năm nay, từ hồi bà chủ bán. Vì giá quá “hời”, bún ngon nên sáng dậy là bà qua đây ăn. “Bún ở đây đơn giản lắm, không có nhiều chả, thịt thà.
Thì tiền nào của nấy mà. Tôi sợ mập, với lại sáng ăn nhẹ nhàng, vừa phải thôi, ăn bún ở đây là hợp lý nhất. Quán bà Cả ngon số một”, bà Vương tâm sự và cho biết chỉ cần bà chủ còn bán là bà còn ủng hộ dài dài.
Nghe khách nói, bà chủ cũng cười, nói thêm vì món ăn đơn giản, nhiều khách của bà thậm chí còn mang chả, mang theo các món khác ở nhà tới để cho vào tô bún ăn luôn. Điều bà tự hào nhất trong món ăn của mình chính là hương vị bún đậm đà, phù hợp khẩu vị của khách.
Bán vì… “đam mê”
Quán ăn này nổi tiếng khi bán với giá chỉ 10.000 đồng/tô bún riêu, mà nhiều khách hay gọi vui là quán bún riêu “rẻ nhất TP.HCM”. Thêm nữa, quán bán từ 6 giờ 30 phút sáng, vì khách tới ủng hộ đông nên thường 1 tiếng sau, chừng 7 giờ 30 phút là bán hết, ai tới trễ có thể phải mang bụng đói ra về.
“Sao cô bán giá 10.000 đồng vậy cô?”, nghe tôi hỏi, bà chủ cười tươi, đáp: “10.000 đồng là mới tăng cỡ 1 năm nay thôi. Trước đó là 7.000 đồng, trước đó là 5.000 đồng thôi. Tôi bán giá rẻ cho mấy người lao động nghèo có bữa sáng no bụng. Bán rẻ nhưng làm rất có tâm, sạch sẽ và ngon chứ không phải rẻ là mình muốn nấu sao thì nấu”.
Bà chủ nói rằng, tất nhiên, với giá đó, bà cũng có lời. Tiền lời đó bà để dành cho việc đi chợ hằng ngày. Nhưng quan trọng hơn, bà chủ nói rằng quán bún riêu này giúp bà tìm thấy niềm vui trong cuộc sống khi mỗi ngày được quây quần nấu bữa sáng cho những thực khách xa gần, thấy được ý nghĩa của tuổi già vẫn lao động, vẫn làm ra tiền.
7 giờ 30 phút, nồi nước lèo của bà Cả cũng cạn dần. Buôn bán nhỏ, giá rẻ, bà chủ vẫn hạnh phúc vì tất cả đều vừa vặn cho cuộc sống thường nhật của mình. Con đường Trương Minh Ký bình yên mỗi ngày vẫn cứ vậy, thơm nức bún riêu bà Cả…
Tịnh Yên (t/h)
Nguồn: Thanh Niên
Người phụ nữ bán vé số không khuất phục trước nghịch cảnh nuôi 2 con ăn học
Trồng 1,2 triệu bông hướng dương tặng vợ nhân 50 năm ngày cưới
Tân Thế Kỷ Truyền Thống – Nhân Văn – Trung Thực