spot_img
17 C
Vietnam
Thứ sáu,22 Tháng mười một
spot_img

Tương lai ‘xanh’ của châu Âu là lạnh giá và tăm tối

Tương lai 'xanh' của châu Âu là lạnh giá và tăm tối
Hơi nước bốc lên từ các tháp làm mát của nhà máy nhiệt điện than Neurath khi các tuabin gió quay trên cánh đồng hạt cải dầu gần Bedburg, Đức, hôm 05/05/2022. (Ảnh: Andreas Rentz / Getty Images)

Các nhà lãnh đạo châu Âu đã mắc một sai lầm lớn khi đẩy châu lục này vào cuộc khủng hoảng năng lượng được dự kiễn sẽ còn kéo dài. Thật kinh ngạc khi chứng kiến sự tổn thương mà châu Âu tự tạo ra khi dựa vào các nguồn năng lượng xanh thất thường. Trong khi đó, các đối thủ chính của phương Tây đang tập trung vào các nguồn năng lượng hóa thạch và hạt nhân vốn rẻ, dồi dào và đáng tin cậy.

Phụ thuộc vào các nguồn năng lượng sạch như gió và mặt trời trong khi lờ đi vấn đề an ninh năng lượng đã được chứng minh là một thảm họa đối với châu Âu.

Chiến tranh Nga – Ukraine khiến các quốc gia thuộc Liên minh châu Âu (EU) phải giành giật lấy nhiên liệu hóa thạch để vận hành các nhà máy và sưởi ấm các ngôi nhà trong mùa đông này. EU từng mạnh mẽ tẩy chay khí đốt tự nhiên của Nga và áp dụng nhiều biện pháp để trừng phạt Nga do hành động gây chiến xấu xa của nước này.

Sự hài lòng khi trừng phạt Nga

Những sự cảm xúc hài lòng về hành động đạo đức kéo dài nhiều nhất là vài tuần. Sau đó, EU, đặc biệt là Đức, đột nhiên nhận ra rằng nền kinh tế của họ, cuộc sống của họ, phụ thuộc vào việc tìm cách thay thế lượng khí đốt tự nhiên mà họ đã ngừng mua từ Moscow. Vào thời điểm xảy ra cuộc xâm lược vào cuối tháng 2 năm nay, 50% nguồn cung năng lượng của Đức đến từ Nga.

Tất nhiên, tình trạng thiếu hụt do các lệnh trừng phạt và tẩy chay, cũng như chiến tranh, đã đẩy giá năng lượng lên cao hơn. Điều đó dẫn đến việc người châu Âu phải trả rất tiền nhiều hơn cho rất ít năng lượng hơn; trong khi Nga tăng gấp đôi doanh thu mà chỉ cần bán một nửa lượng năng lượng của năm trước.

Đáng chú ý là, EU vẫn đang mua khí đốt tự nhiên từ Nga thông qua Trung Quốc – quốc gia đang bán khí đốt mà họ mua được từ Nga với giá rẻ cho châu Âu với giá cao. Cả Nga và Trung Quốc đều hưởng lợi, còn EU thì thiệt đơn thiệt kép. May mắn thay, Na Uy, Algeria và Mỹ cũng đang cung cấp khí đốt tự nhiên cho châu Âu, giúp gia tăng trữ lượng. Trong tương lai không xa, châu Âu cũng sẽ mua khí đốt tự nhiên hóa lỏng (LNG) từ Israel.

Điều đó không có nghĩa là các vấn đề năng lượng của châu Âu được giải quyết. Giới chuyên gia và các nhà cung cấp năng lượng đang dự đoán về một mùa đông thậm chí còn tồi tệ hơn đối với châu Âu vào năm sau. Cũng có thể là như vậy; rất nhiều thứ có thể xảy ra từ bây giờ đến lúc đó. Một số người thậm chí còn cho rằng cuộc khủng hoảng năng lượng của châu Âu có thể kéo dài vài năm. Chúng ta sẽ phải chờ xem.

Tương lai 'xanh' của châu Âu là lạnh giá và tăm tối
Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen (giữa) và Phó chủ tịch Ủy ban châu Âu phụ trách Thỏa thuận xanh châu Âu Frans Timmermans (phải) giữ một phút im lặng cho các nạn nhân khủng bố trước khi công bố các định hướng của Ủy ban về kế hoạch ‘Thỏa thuận xanh mới’ để chống lại biến đổi khí hậu trước Nghị viện châu Âu tại Brussels, Bỉ, vào ngày 11/12/2019. (Ảnh: ARIS OIKONOMOU / AFP qua Getty Images)

Ngu ngốc và kiêu ngạo

Nhưng bức tranh lớn hơn ở đây chính là việc Brussels và Berlin thiếu suy nghĩ thực tế. Người châu Âu, và đặc biệt là Đức, đã mắc sai lầm khủng khiếp khi cho rằng Nga cần tiếp cận thị trường và tài chính của châu Âu nhiều hơn châu Âu cần khí đốt của Nga, do đó, Nga sẽ không dám làm gián đoạn dòng chảy năng lượng quan trọng đến châu Âu.

Các nhà chiến lược về năng lượng của châu Âu (hoặc nhiều khả năng hơn, các nhà lãnh đạo chính trị) đã mắc sai lầm quá lớn.

Kết luận đầu tiên có thể rút ra từ tính toán sai lầm khổng lồ này là nó không phải là sai lầm đơn lẻ. Nó cho thấy việc thiếu tầm nhìn xa cố hữu cùng những ảo tưởng mãnh liệt của những kẻ “thức tỉnh” (woke) và những người cánh tả xanh, những người đang điều hành châu Âu (hoặc đang ẩn nấp ở đâu đó) trong vài năm qua. (Thức tỉnh: có nhận thức mạnh mẽ về các vấn đề xã hội như bất bình đẳng, môi trường…)

“Chính sách, được gọi là Energiewende, bắt nguồn từ truyền thống theo chủ nghĩa tự nhiên và lãng mạn của Đức, thể hiện qua sự trỗi dậy của Đảng Xanh, và gần đây là sự phản đối của công chúng đối với việc phát điện bằng năng lượng hạt nhân”.

Ngay cả Pháp, quốc gia phụ thuộc vào 56 nhà máy điện hạt nhân, đã tạm dừng hơn hai chục nhà máy cùng với việc trì hoãn bảo trì, có nghĩa là người dân Pháp cũng sẽ phải chịu đựng một mùa đông lạnh giá. Không có câu trả lời hợp lý về việc tại sao Paris lại cho phép nhiều nhà máy điện hạt nhân của mình rơi vào tình trạng hư nát như vậy, trừ khi là để gây bất ổn cho nền kinh tế, xã hội Pháp và các quốc gia láng giềng vốn dựa vào việc người Pháp bán lượng điện dư thừa như họ đã làm trong nhiều năm.

Sự ngu ngốc và / hoặc sự kiêu ngạo (cái này thường đi kèm với cái kia) tuyệt đối của các nhà hoạch định chính sách hàng đầu của châu Âu, những người đã từ chối đa dạng hóa hoặc duy trì các nguồn cung cấp năng lượng quan trọng nhiều năm trước, thật là đáng kinh ngạc. Không thể tha thứ cho việc không hiểu được rằng năng lượng là yếu tố an ninh quốc gia hàng đầu và rằng bạn không được cho kẻ thù lịch sử của mình cơ hội đe dọa sự tồn tại của bạn bằng cách chặn nguồn cung năng lượng.

Chính sách điên rồ

Sự kinh ngạc tương tự cũng có thể và nên được nói đến về mức độ dễ bị tổn thương mà người châu Âu đã tự tạo ra khi dựa vào các nguồn năng lượng “xanh” thất thường như năng lượng gió và năng lượng mặt trời. Cả hai đều không thể tiến gần tới việc thay thế khí tự nhiên và các nhiên liệu hóa thạch khác như than trong việc sản xuất năng lượng. Đức là hình mẫu đại diện cho sự điên rồ như vậy, đã từ bỏ cả than đá và năng lượng hạt nhân mà không có gì khác ngoài khí đốt của Nga để lấp đầy khoảng trống nguồn cung năng lượng.

Với sự xuất hiện của chiến tranh, người châu Âu đang có được sự giáo dục về chính trị năng lượng, chính trị quyền lực, về cái giá phải trả khi bỏ qua thực tế để ủng hộ một thứ đạo đức giả tạo vốn đề cao thứ khoa học sai lầm về biến đổi khí hậu và hạ thấp hạnh phúc của gần một nửa tỷ người.

Với bản chất mong manh của an ninh năng lượng của đất nước, liệu Đức có đang cân nhắc quay trở lại năng lượng điện hạt nhân không?

Không. Ngay cả khi họ phát hiện ra rằng việc ngừng vận hành các nhà máy điện hạt nhân để phục vụ việc sử dụng khí đốt tự nhiên của Nga sẽ tạo ra tổn thất lớn, giới lãnh đạo Đức vẫn chống lại năng lượng hạt nhân.

Đối thủ của phương Tây đang làm gì?

Trong khi đó, Nga và Trung Quốc, những đối thủ toàn cầu hàng đầu của phương Tây, đang tập trung hết khả năng vào nhiên liệu hóa thạch, trung hòa vượt quá bất cứ lợi ích khí hậu nào có thể có được từ giấc mơ xanh của EU.

Ví dụ, Trung Quốc chắc chắn nói nhiều về năng lượng xanh, trong khi đó, họ lại đang xây dựng hơn 50% các nhà máy điện chạy bằng than mới trên thế giới. Việc xây dựng các nhà máy điện hạt nhân ở châu Á đang bùng nổ.

Có một bài học rút ra ở đây mà không phù hợp với các tuyên truyền xanh vì nó dựa trên thực tế. Các quốc gia tiếp cận tự do với nguồn điện giá rẻ, dồi dào và đáng tin cậy có lợi thế địa chính trị to lớn hơn so với những quốc gia đã từ bỏ các nguồn năng lượng như vậy để sử dụng các công nghệ năng lượng xanh không đáng tin cậy.

Các nhà lãnh đạo châu Âu có hiểu điều này không?

Có lẽ có, ngay cả khi họ chỉ đang dần dần hiểu ra. Chẳng hạn, họ đang phát hiện ra rằng thứ đạo đức được cho là đi kèm với việc từ bỏ nhiên liệu hóa thạch hoặc năng lượng hạt nhân, trong trường hợp tốt nhất cũng chỉ là một thứ phù du. Hơn nữa, họ sẽ hiểu rằng việc ra vẻ đạo đức của họ có ý nghĩa rất nhỏ đối với những người sẽ sớm bị đóng băng trong căn hộ của họ trên khắp EU.

Tình cờ, Đức đã quyết định tháo dỡ một cánh đồng điện gió để khởi động lại một mỏ than. Điều đó có nghĩa là họ đang nhìn thấy thế giới thực?

Tương lai 'xanh' của châu Âu là lạnh giá và tăm tối
Các tuabin gió ở trang trại gió ngoài khơi Biển Baltic gần Zingst, Đức, hôm 29/04/2011. (Ảnh: Joern Pollex / Getty Images)

Hay nó chỉ là chủ nghĩa tượng trưng chính trị để xoa dịu những người bảo thủ hơn là một sự thay đổi trong một chính sách chắc chắn mang lại sự phụ thuộc và yếu kém về năng lượng?

Đó có nhiều khả năng chỉ là chủ nghĩa tượng trưng chính trị.

Câu hỏi thực sự về đạo đức

Khi mùa đông đến với một châu Âu bằng cách nào đó không thể tìm ra cách giữ ấm cho công dân của mình trong vài mùa đông tới vì còn đang tìm kiếm các dạng năng lượng có tính đạo đức cao hơn và cao hơn, từ trang trại gió đến xe điện, các lãnh đạo EU nên tự hỏi một số câu hỏi.

Ví dụ, đâu là đạo đức trong việc người dân của quý vị phải lựa chọn giữa sưởi ấm và ăn uống trong mùa đông này?

Đâu là đạo đức khi khiến cả châu Âu phụ thuộc vào lòng tốt của đối thủ địa chính trị?

Đâu là đạo đức trong việc thúc đẩy việc áp dụng rộng rãi xe điện khi không có đủ lithium trên thế giới để làm như vậy và việc khai thác nó gây tổn hại nghiêm trọng đến môi trường?

Đâu là đạo đức trong việc sử dụng nhiên liệu hóa thạch để cung cấp năng lượng cho xe điện hoặc gây mất điện khi làm như vậy?

Và đâu là đạo đức trong việc sử dụng lithium để cung cấp năng lượng cho xe điện, thứ được khai thác bởi hàng triệu nô lệ, trong đó có nhiều trẻ em?

Vấn đề trung tâm đằng sau niềm tin cuồng tín của châu Âu vào một tương lai xanh là sự chiến thắng của hệ tư tưởng so với thực tế.

Nếu xu hướng rời xa năng lượng hạt nhân, khí đốt tự nhiên sạch và dầu mỏ tiếp tục, tương lai của châu Âu có vẻ khá lạnh giá và tăm tối.

Bài viết chỉ phản ánh quan điểm của tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của NTDVN.

Cát Duyên – NTDVN

Theo James R. Gorrie – The Epoch Times

 


Xem thêm

- Quảng cáo -spot_img

Xem nhiều