Tân Thế Kỷ – Derinkuyu, một thành phố cổ to lớn nằm dưới lòng đất ở Cappadocia, Thổ Nhĩ Kỳ đã được tìm thấy năm 1963.
Ở Cappadocia thuộc miền trung Thổ Nhĩ Kỳ xưa nay vốn xuất hiện những ống khói kỳ lạ và không thể giải thích nằm rải rác trên những núi đá xói mòn. Điều này đặt ra nghi vấn rằng, phải chăng có một thành phố ngầm bên dưới mặt đất khô cạn.
Thung lũng Tình yêu của Cappadocia là nơi có gió thổi rất mạnh, và gần như tất cả đất tơi xốp đều bị gió hất tung lên không trung. Những sườn đồi màu hồng và màu vàng tô điểm cho cảnh quan trập trùng với những hẻm núi màu đỏ đậm, và những khối đá hình ống khói thấp thoáng ở phía xa. Nó khô cằn, nóng nực, nhiều gió và đẹp một cách tàn khốc.
Cách đây hàng thiên niên kỷ, môi trường núi lửa đầy biến động này đã tự nhiên điêu khắc ra những ngọn tháp hình nón, mũ, hiện thu hút hàng triệu du khách đi bộ đường dài hoặc đi khinh khí cầu ở khu vực miền Trung Thổ Nhĩ Kỳ.
Thành phố ngầm bên dưới bề mặt đổ nát của Cappadocia
Trong nhiều thế kỷ gần đây, cư dân ở cao nguyên Anatolia vẫn luôn sử dụng đá núi lửa mềm ở nơi đây để xây dựng chỗ ở, nhà thờ và làng mạc, những thứ này khiến người ta liên tưởng đến những khung cảnh trong tiểu thuyết của nhà văn Tolkien thời nay. Những kiến trúc trên mặt đất khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người, hấp dẫn du khách ở Cappadocia đi bộ tham quan hoặc ngồi khinh khí cầu. Nhưng trong thời gian dài, không ai biết rằng ở dưới lòng đất chôn giấu một thành phố ngầm với căn phòng và đường hầm dài hàng trăm dặm Anh.
Vào năm 1963, một người địa phương giấu tên hay bị mất gà. Trong khi anh đang sửa sang lại ngôi nhà của mình, những con gà bỗng nhiên biến mất thông qua một khe nhỏ được tạo ra trong quá trình tu sửa. Sau khi điều tra kỹ hơn và đào bới, anh đã phát hiện ra một lối đi tối tăm. Đây là lối vào đầu tiên trong số hơn 600 lối vào được tìm thấy trong nhà riêng của người dân dẫn đến thành phố Derinkuyu dưới lòng đất.
Việc khai quật sau đó được bắt đầu ngay lập tức, để lộ ra một mạng lưới chằng chịt bao gồm các căn nhà ở dưới lòng đất, kho lương thực, chuồng gia súc, trường học, nhà máy rượu và thậm chí là một nhà nguyện. Đó là cả một nền văn minh được giấu an toàn dưới lòng đất.
Bị bỏ hoang từ nhiều thế kỷ trước, mạng lưới đường hầm phức tạp của Derinkuyu từng mang lại sự an toàn và che chở cho những người tìm nơi ẩn náu giữa những cuộc đàn áp.
Derinkuyu có diện tích rất lớn, khoảng 275 dặm vuông, sâu khoảng 279 feet dưới mặt đất, có khoảng 18 tầng. Derinkuyu từng là một thành phố ngầm phồn hoa, bao gồm khoảng 2 vạn cư dân sinh sống, chuồng gia súc, máy ép rượu, dầu, hầm rượu, giáo đường, trường học, giếng nước và các công trình khác. Điều này khiến thành phố dưới lòng đất trở thành một nơi hoàn toàn tự cung tự cấp, cư dân trong đó có thể được ngăn cách khỏi thế giới bên ngoài đầy rẫy nguy hiểm trong thời gian bị xâm lược hoặc chiếm đóng.
Một cái giếng có thể tiếp cận với ngôi làng trên mặt đất nằm sâu khoảng 55m dưới lòng đất, cung cấp cả hệ thống thông gió và nước sạch cho toàn thành phố. Điều này có thể dễ dàng được can thiệp bên dưới để ngăn chặn ngộ độc có thể gây tử vong cho nguồn cung cấp nước của thành phố. Trong khi đó, hơn 50 trục thông gió xuyên qua bề mặt từ trên cao, cung cấp không khí trong lành cho thành phố từ trên cao. Các lối đi từng được thắp sáng bằng đuốc và đèn, và nhiều bức tường và trần nhà ngày nay vẫn bị cháy đen. Lối vào giữa các tầng được thiết kế bằng các cầu thang đá hoặc các đường hầm thẳng đứng với tay vịn và bậc thang bằng đá.
Trong trường hợp bị xâm lược, lối vào mỗi tầng của thành phố đều có những cánh cửa tròn bằng đá nặng khoảng 454kg, có thể được đóng lại để ngăn chặn những kẻ xâm nhập. Chúng được trang bị một cái lỗ trung tâm để các binh sĩ có thể đâm những kẻ tấn công họ. Khả năng phòng thủ sáng tạo của cấu trúc này cũng được thể hiện rõ ràng trong các lối đi hẹp, gây cảm giác ngột ngạt, buộc người ta phải cúi người khi đi qua.
Người ta tin rằng sự cản trở này là do thiết kế như vậy, vì nó sẽ buộc kẻ địch phải khom người xuống khi di chuyển thành một hàng – đây là một lợi thế cho quân phòng thủ.
Bên cạnh các công sự, thành phố còn cung cấp các hoạt động giáo dục và tôn giáo. Một nhà nguyện rộng rãi với trần nhà hình vòm ở tầng hai được cho là một trường truyền giáo với các phòng học liền kề.
Ngoài ra, còn có rất nhiều cầu thang thẳng đứng giữa tầng thứ ba và thứ tư dẫn đến một nhà thờ hình chữ thập ở tầng thứ năm.
Derinkuyu không phải là thành phố ngầm duy nhất ở Cappadocia, mặc dù nó được cho là lớn nhất. Có tới 200 thành phố ngầm trên cao nguyên Anatolian, 40 trong số đó có độ sâu từ ba tầng trở lên. Một đường hầm dài 9 km kết nối Derinkuyu với đô thị ngầm lân cận Kaymalki. Có thể hình dung rằng nhiều thành phố ngầm này được kết nối với các “đường cao tốc” ngầm để tạo điều kiện cho việc đi lại an toàn giữa các khu dân cư ở xa.
Mặc dù thành phố ngầm này dần dần bị bỏ hoang, nhưng người Hy Lạp ở Cappadocia vẫn tiếp tục dùng nó là nơi trú ẩn khỏi các cuộc đàn áp cho tới tận thế kỷ 20. Đến năm 1923, Derinkuyu lại bị bỏ hoang khi chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đã dọn sạch khu vực này và dẫn độ cư dân về Hy Lạp. Vào năm 1963 sau khi tình cờ được phát hiện, Derinkuyu mở cửa cho công chúng tham quan vào năm 1969. Cho tới nay nó đã được khám phá kỹ lưỡng bởi hàng vạn người, và vào năm 1985 đã được UNESCO công nhận là di sản thế giới.
Nghi Vân (t.h)
Nguồn tham khảo Epoch Times, Genk, Chanhkien
Xem thêm:
Bảo vật 2.500 tuổi, công nghệ hiện đại không thể làm giả hay thay thế
Nước Nga có một nơi kỳ lạ, nhiều cây trồng to gấp nhiều lần bình thường
Khám phá hồ Cetina – nơi được mệnh danh là “con mắt của Trái Đất”
Tân Thế Kỷ *Truyền Thống – Nhân Văn – Trung Thực*