Một bài viết nhân quả báo ứng đã được bàn luận sôi nổi và truyền rộng rãi về quả báo kỳ lạ xảy ra sau khi một nhóm người ăn thịt ‘rùa phóng sinh’. Tác giả nhấn mạnh đây là sự việc có thật, hoàn toàn có thật.
Một ngày cuối tuần đẹp trời, cả nhà lái xe đi du lịch ngoại ô Bắc Kinh, tổng cộng có 3 chiếc xe, một chiếc anh đi với bố mẹ, một chiếc là đồng nghiệp của dượng, một chiếc là gia đình dượng anh. Sau khi đến đó ở lại chơi hai ngày, vì tất cả đều là món ngon miền núi, nên họ muốn ăn thứ gì đó độc đáo hơn, đúng lúc đang làm lễ phóng sinh của một ngôi chùa nào đó từ thượng nguồn xuôi dòng xuống hạ lưu, tổng cộng có hàng chục con rùa lớn. Ngoài ra còn có nhiều cá nhỏ và các sinh vật sống dưới nước khác.
Mỗi lần phóng sinh một con rùa, trên chùa dùng bút kim sa viết lên mai rùa một chữ “Phật”, hoặc chữ “Quy y” hoặc chữ “Bồ đề”, v.v., một loạt các từ ngữ trong Phật Pháp cho sự vãng sinh. Cần phải nói rằng những con rùa này không hề nhỏ, nên không biết những người đi bắt rùa làm cách nào mà bắt được.
Dượng anh ấy lúc đó không tin có quỷ thần, thấy rùa thả nhiều như vậy thì nghĩ, chi bằng bắt ăn thịt.
Dùng dụng cụ để bắt từng con một, chuẩn bị quay về trang trại để ăn.
Người qua đường nhìn thấy và không thể không nói, họ đã khuyên can, nhưng dượng anh ấy ‘thà chết chứ không chịu thua’, còn nói rằng rùa tự đến, không thể không ăn, ngay cả cáo còn ăn, một con rùa thì sá gì?
Người qua đường thực sự hết cách, đành để lại một câu Phật hiệu “A Di Đà Phật” rồi thở dài rời đi. Các cư sĩ trên núi nghe chuyện cũng vội vàng chạy xuống phía hạ lưu, không ngờ gia đình họ đã trở về trang trại rồi.
Buổi tối, trong sân bắt đầu nhóm lửa, họ mời chủ trang trại và nhiều “khách quý” khác, tổng cộng hơn 10 người. Chỉ có điều bố mẹ anh ấy không chịu ăn, nhưng cũng không thuyết phục được mọi người. Còn những người khác đều “thưởng thức” bữa ăn.
Dượng anh ấy làm bếp chính, dì anh ấy nấu ăn, và con gái của họ vừa ăn vừa mời mọi người. Một số con rùa trực tiếp bị chặt đầu, lấy máu pha rượu. Một số con rùa được phủ bột rồi nhúng vào nguyên liệu thô và nướng. Sau khi chín thì bẻ đôi ra ăn thịt. Một số con rùa khác cũng bị xé thành bốn, năm mảnh, dường như những người đó thậm chí còn không biết cách cơ bản nhất để ăn thịt rùa, mà chỉ biết hành hạ chúng.
Buổi tối đi ngủ, anh ấy cảm thấy không ổn, bầu không khí cũng không ổn, cha mẹ anh ấy cũng cảm thấy không ổn, nhưng họ đều biết đã quá muộn.
Đầu tiên, tất cả mọi người đều bị tiêu chảy và nôn mửa, sau đó hôn mê. Nhưng ngày hôm sau, mọi thứ đều ổn.
Sau bữa trưa ngày hôm sau, họ lái xe trở về Bắc Kinh.
Ba chiếc xe được an bài như vầy, chiếc đầu tiên của đồng nghiệp dượng anh. Chiếc ở giữa là gia đình dượng, và chiếc cuối cùng là gia đình anh ấy. Đi được nửa đường cao tốc, chiếc ô tô dẫn đầu nghi bị xẹp lốp hoặc chạy qua vật gì đó nên bị lật nhào. Chiếc xe ô tô của dượng đã tránh được chiếc xe lật kia, nhưng tông thẳng qua lan can và lao thẳng xuống ruộng. Nó đâm sầm vào một bia đá (giống như cột điện bị chặn) và bốc cháy. Chiếc xe đầu tiên lăn vài vòng, cuối cùng cũng dừng lại, nhưng trong xe và mặt đất bê bết máu, hai đồng nghiệp tử vong tại chỗ.
Xe của dượng anh ấy bị cháy, dượng bị thiêu sống do tấm sắt quấn vào người.
Chỉ có gia đình anh không sao, nhưng cũng gặp vấn đề. Do dừng xe gấp nên bị ô tô phía sau tông vào, bị thương nhẹ.
Đồng nghiệp của dượng không tham gia vào vụ giết rùa, nhưng khen ngợi cách giết mổ rùa, và trộn máu rùa với rượu nên bị lật xe chết vì mất máu quá nhiều.
Gia đình ba người của dượng, vợ nấu, rồi nướng thịt rùa, nên bị thiêu sống đến chết. Người dượng chặt đầu rùa cho khách quý uống máu, nhưng cũng bị thiêu chết, khám nghiệm tử thi cuối cùng cũng không tìm thấy đầu; con gái của dượng còn thảm hại hơn, bị thiêu ra tro chẳng còn gì.
Theo Secretchina