Bạn đã bao giờ tự hỏi, bạn đã từng là một cái gì đó hoặc là một ai khác trong kiếp trước? Hoặc kiếp trước của bạn có phải là kiếp đầu tiên không?
Các nhà triết học và khoa học cũng có câu hỏi tương tự: Liệu con người có linh hồn hay không?
Nhiều năm nay, giới khoa học đã làm các thí nghiệm trải nghiệm cận tử, thôi miên quay về các đời trước và điều tra xã hội về những người có khả năng nhớ được kiếp trước. Họ đã chứng minh linh hồn tồn tại, và luân hồi chuyển thế là có thật. Thậm chí, các nhà khoa học còn dùng thiết bị đo trọng lượng của linh hồn.
Máy xác định linh hồn
Năm 1987, nhà tâm linh học Mexico – Julian Malthus đã công bố bức ảnh vào đúng tích tắc bệnh nhân chết. Trong tấm ảnh, ngay tại thời khắc bệnh nhân tử vong, có một thứ màu trắng từ thân thể người bốc lên trên. Julian Malthus giải thích, đây là những “lạp tử linh hồn tố” của người chết rời khỏi xác. Đó là lần đầu tiên linh hồn xuất hiện.
Các nhà tâm linh học gọi nó là “chính thể của linh hồn”, một khi nó mất đi thì thân thể người chỉ còn lại cái thân xác, thân xác này sẽ nhanh chóng bị phân hủy. Bức ảnh được cho rằng linh hồn xuất khiếu này đã gây ra chấn động và tranh cãi mạnh mẽ trong giới khoa học.
Sau khi bức ảnh linh hồn xuất khiếu gây dư luận rộng rãi, có một nhóm gồm 7 bác sĩ, nhà tâm lý học và nhà khoa học có uy tín về linh hồn học đã tổ chức nhóm nghiên cứu và chế tạo ra bộ “máy xác định linh hồn”, để chứng thực con người sau khi chết có tồn tại linh hồn không.
Họ cho rằng, nếu “lạp tử linh hồn tố” ở trong cơ thể người là vật chất, thế thì nó sẽ có trọng lượng nhất định. Vào lúc con người chết đi, linh hồn sẽ rời khỏi thân xác con người, do đó trọng lượng con người trước và sau khi chết sẽ có khác biệt. Con số khác biệt này có thể chính là trọng lượng của linh hồn.
Một ngày mùa thu năm 1996, nhóm linh hồn học này đã đo được sự thay đổi trọng lượng của người chết, và đưa ra kết luận sau:
Khi con người tử vong, nước và khí từ trong cơ thể giải phóng ra, sau khi khấu trừ trọng lượng những nhân tố này, tính toán lại trọng lượng cơ thể người trước và sau khi chết, thì phát hiện ra có sự khác biệt 35g. Họ cho rằng trọng lượng linh hồn là 35g.
Còn có những nhà khoa học khác đo được trọng lượng linh hồn là 42.5g, 21.3g, 10.6g hay 7g…
Tại sao lại có sự khác nhau đến như thế?
Trong giới khoa học có nhiều cách giải thích khác nhau, còn giới tu luyện xem thì đó là việc rất bình thường.
Linh hồn có trọng lượng khác nhau
Nếu linh hồn có trọng lượng, vậy thiện ác, công tội của con người có phải cũng có trọng lượng không? Nói cách khác, tất cả những việc thiện việc ác con người làm trong suốt cuộc đời phải chăng cũng có thể chuyển hóa thành dạng tồn tại vật chất, có thể lượng hóa được?
Trong đời đời kiếp kiếp, mỗi người đã tích được phúc đức khác nhau, tạo thành nghiệp cũng khác nhau, do đó đã hình thành trọng lượng linh hồn khác nhau.
Sau khi nhục thân con người chết đi thì linh hồn con người sẽ đi về đâu đều không phải do con người lựa chọn. linh hồn tích phúc đức nhiều thì nhẹ, tự nhiên sẽ được đi lên trên, tức là chuyển sinh vào Thiên nhân đạo (cõi người Trời).
Linh hồn làm việc ác nhiều thì nặng, tự nhiên rẽ bị rơi xuống, tức chuyển sinh vào Địa ngục. Những hành vi và việc làm của con người khi còn tại thế sẽ quyết định nơi đến của linh hồn trong vòng luân hồi.
Trong vũ trụ, các sinh mệnh có tầng thứ khác nhau, trạng thái sinh tồn khác nhau, nhiều vô lượng vô số. Trong Phật giáo giảng lục đạo luân hồi, đây là chỉ phạm vi luân hồi thông thường, siêu vượt khỏi phạm vi này còn có La Hán, Bồ Tát, Phật và các Thần ở các tầng thứ cao hơn.
Chỉ khi con người trên trái đất trải qua tu luyện chính Pháp, nhảy ra khỏi phạm vi lục đạo luân hồi thì có thể “không ở trong ngũ hành, nhảy ra ngoài tam giới” và vượt ra khỏi sinh tử luân hồi.
Sau khi nhục thân con người chết đi, linh hồn sẽ chiểu theo lẽ Trời thiện ác ắt có báo ứng, sẽ căn cứ theo nghiệp lực nhiều ít khác nhau mà tiến vào một trong 6 cõi luân hồi.
Trong lục đạo luân hồi có các hoàn cảnh sinh sống khác nhau và trạng thái thân thể khác nhau như Thiên nhân đạo, Atula đạo, nhân đạo, ngạ quỷ đạo, súc sinh đạo, địa ngục đạo.
Ví như người tích thiện, tích đức nhiều thì phúc báo lớn, có thể chuyển sinh thành Thiên nhân; còn người ác nghiệp nhiều, tham sân si nặng thì có thể chuyển sinh trong 3 ác đạo đó là cõi súc sinh, ngạ quỷ và địa ngục. Người có cả thiện cả ác thì có thể chuyển sinh thành người. Tuổi thọ ở mỗi đạo là khác nhau, sau khi thọ hết thì sẽ tiếp tục lại theo nghiệp, duyên chuyển sinh.
Linh hồn con người trong quá trình luân hồi có vô số tiền kiếp. Ở các đạo luân hồi khác, có những kiếp hoặc là quá khổ, hoặc là quá vui sướng nên đều không thể tu hành được. Làm Thiên nhân tuy có thể được hưởng vui thú, tuổi thọ kéo dài, nhưng khi Thiên phúc hưởng hết rồi thì vẫn phải rơi xuống nhân đạo hoặc Atula đạo. Người ác sẽ đọa súc sinh đạo, ngạ quỷ đạo, địa ngục đạo mà chịu thống khổ để hoàn trả nợ nghiệp, không thể nào mà tu luyện được.
*****
Vì vậy mà Phật gia tin rằng, thể xác mất đi nhưng linh hồn là bất diệt. Thể xác chỉ như là lớp y phục bên ngoài, cái chết xảy đến chỉ như là cởi bỏ y phục cũ và chuyển sang một kiếp sống mới mà thôi. Con người nếu muốn nhảy thoát ra khỏi lục đạo luân hồi, kỳ thực chỉ khi có được thân người, tu luyện trong chính Pháp thì mới có khả năng thoát ra được.
Minh Đăng
Xem thêm:
Nghiên cứu khoa học: Não bộ con người và kết cấu vũ trụ có nét tương đồng
Tân Thế Kỷ Truyền Thống – Nhân Văn – Trung Thực