spot_img
19 C
Vietnam
Thứ ba,17 Tháng chín
spot_img

Tại sao bệnh dịch lại đến, phân biệt rõ có thể tránh được họa

Hiện nay, dịch bệnh tại Trung Quốc đang bùng phát chưa từng có. Nó liên tục biến chủng và lây lan, uy hiếp đến mọi người, mọi gia đình, mọi quốc gia. Bệnh dịch đã gây rối loạn trật tự cuộc sống của người dân, khiến mọi người hoảng sợ, thậm chí đành cam chịu.

Ngay cả ở Trung Quốc đại lục nơi thông tin bị phong tỏa nghiêm ngặt nhất, nhiều người vẫn đang bàn luận rằng bệnh dịch này có lẽ sẽ khó qua khỏi trong hai hoặc ba năm nữa. Bệnh dịch vì sao mà đến? Thực sự cần mọi người phải suy nghĩ, phải khám phá, chỉ có tìm ra căn nguyên và làm điều đúng đắn thì bệnh dịch mới có thể chấm dứt.

Tục ngữ có câu “oan có đầu, nợ có chủ”

Tục ngữ có câu: oan có đầu, nợ có chủ. Tất cả mọi việc trên thế gian đều có nguyên nhân, bất luận là thiên tai hay nhân họa, tất cả đều do con người mà ra. Ở Trung Quốc đại lục vài thập niên trước, khi trong gia đình gặp chuyện bất hạnh, nhiều người già sẽ vô cùng hối hận và tự trách mình rằng không biết kiếp nào mình đã làm hại người nào đó, nên mới gặp chuyện như thế! Ngay cả bây giờ tôi vẫn thường nghe có những người già nói bản thân mình đời nào đó đã làm điều ác, nên điều này mới đổ lên đầu chính gia đình mình! Cũng có người lớn tuổi khuyên bảo con cháu cần bố thí và làm nhiều việc thiện hơn, đừng hại người, đừng làm điều gì trái với lương tâm.

Người xưa dạy con trọng đức hướng thiện như thế nào?
Người xưa giáo dục con cái trọng đức hướng thiện. Khi xảy ra chuyện chẳng lành đều tự nhìn lại bản thân đã gây tra điều gì trái với ý Trời. (Ảnh: The Epochtime)

Những vị minh quân thời xưa thấu hiểu đạo lý, nên mỗi khi đất nước xảy ra thảm họa lớn, họ đều sẽ tự trừng phạt mình, kiểm điểm sai lầm của mình, sám hối với Thượng thiên, quyết tâm sửa lỗi, được Thượng thiên thương xót mà hóa giải tai họa. Trong các triều đại lịch sử, khi xảy ra thiên tai lớn trong địa hạt thì các vị quan thanh liêm cũng trước tiên tra tìm lỗi lầm của mình, kịp thời sửa chữa, thành tâm cầu Thượng thiên ban phúc, thực lòng nghĩ đến dân chúng. Những ví dụ này có rất nhiều trong nền văn hóa truyền thống 5.000 năm của Trung Hoa.

Lúc tôi còn nhỏ, mỗi khi có mưa đá thường nghe người già nói: “cách một quãng lại có mưa đá một quãng, chuyên rơi vào hoa màu của những ông già không làm việc thiện”. Sau trận mưa đá, ra ngoài đồng kiểm chứng thì quả nhiên như vậy. Có những nhà ruộng hoa màu của cả hai bên đều bị mưa đá làm hỏng, nhưng có nhà hoa màu lại không bị hỏng. Có nhà hoa màu xung quanh không bị mưa đá, nhưng có nhà hoa màu bị mưa đá phá hỏng.

Trong quá khứ người ta thường nói thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Câu này hoàn toàn đúng.

Chú tôi là một sĩ quan đã tham gia chiến tranh Triều Tiên và đã từng trải qua những trận thập tử nhất sinh. Một lần, chú tôi và một nhóm lính đang cùng nhau ăn cơm thì bỗng nghe tiếng máy bay, họ chưa kịp phản ứng thì một quả bom rơi xuống chính giữa, tất cả toán lính đều bị bom đánh chết hết, ông ấy là người duy nhất còn sống. Một lần chú tôi đưa một đại đội vào chiến trường, khi quay về thì chỉ còn lại ba người trong số họ. Một lần nữa, chú tôi đưa một đại đội vào chiến trường, khi quay trở về chỉ còn lại mười hai người trong số họ. Trong bốn năm chiến tranh, chú tôi đã trải qua bao lần sinh tử trên chiến trường, nhưng ông không trở thành bia đỡ đạn, cuối cùng sống sót trở về quê hương. Chú tôi tốt bụng, lòng dạ thiện lương và quan tâm đến binh lính. Có hai người lính trẻ vùng Tứ Xuyên, lúc đó chỉ mới 16 hoặc 17 tuổi thì được gửi đến chiến trường Triều Tiên, chú đối xử với hai người họ như anh em ruột thịt, chăm sóc họ từng ly từng tý. Hai người lính trẻ đội ơn chú, sau khi chiến tranh Triều Tiên kết thúc, họ nhận chú là cha đỡ đầu của mình. Mọi người nói rằng chú tôi mệnh lớn, có Thần linh phù hộ. Khi băng qua sông Áp Lục, chú tôi đã có ý mua một bức tượng Phật bằng đồng để mang theo bên mình. Tôi cũng đã từng nghe dì tôi kể rằng chú tôi đi Triều Tiên đã 4 năm mà không gửi một bức thư nào cho gia đình, chú tôi là con trai duy nhất của bố mẹ chú ấy, gia đình rất lo lắng, ngày nào cũng thắp hương cầu Thần Phật phù hộ cho ông ấy. Vì tấm lòng thiện lương, thành kính của chú tôi và cả gia đình, các vị Thần trên Thiên thượng đã truyền lời nhắn nhủ gia đình rằng: chú được Tứ Tôn Đại Thần phù hộ, sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Chú dì tôi có ba người con trai và ba người con gái, tất cả đều hết lòng hiếu thuận với chú dì. Chú tôi sống đến 90 tuổi hưởng tận tuổi trời cho, những năm cuối đời ông lo xây dựng hai ngôi chùa trong làng, khuyến khích bà con dân làng tin Thần, thờ phụng Thần và làm nhiều việc thiện hơn nữa.

Nhìn chung trong suốt lịch sử, cho dù là cá nhân hay quần thể, từ hoàng đế đến thường dân, những gì họ làm trong cuộc đời của họ cuối cùng sẽ được thiện báo hoặc ác báo.

Đường Thái Tông Lý Thế Dân suốt đời thương xót bách tính, gặp những thiên tai nhân họa, ông luôn tự trách mình trước, tha thứ cho người khác, đại xá cho thiên hạ. Vào năm Trinh Quán thứ hai, có một trận hạn hán nghiêm trọng ở kinh thành Trường An, châu chấu tràn ngập khắp nơi. Thái Tông quan sát mùa màng, sau khi thấy châu chấu, ông lấy tay vồ mấy con và nói: Người ta dùng ngũ cốc để duy trì sinh mệnh, nhưng các ngươi lại ăn chúng, đó là làm hại bách tính. Nếu bách tính có lỗi lầm thì trách nhiệm nằm ở một mình ta, nếu các ngươi có linh thì đừng hại bách tính mà hãy đến đục khoét ăn quả tim của ta. Nói xong, ông liền định nuốt những con châu chấu vào bụng. Các quan đại thần trong đoàn tùy tùng vội vàng khuyên ngăn: “Bệ hạ không thể nuốt, e rằng nhiễm bệnh ạ”. Thái Tông nói: “Trẫm đang mong tai họa chuyển sang thân ta, sợ gì bệnh chứ?” Thế rồi ông liền nuốt châu chấu vào bụng.

Đường Thái Tông nói một câu, nạn châu chấu lập tức biến mất (ảnh 1)
Đường Thái Tông lấy Đức trị dân. Những dị tượng như dịch châu chấu xuất hiện, Ông đều nghĩ là do bản thân chưa làm tốt, thậm chí sẵn sàng chịu khổ thay cho bá tánh được bình an, no ấm.

Hành động của Thái Tông đã gây chấn động cả thiên địa, từ đó về sau, vào thời Thái Tông trị vì đất nước không bao giờ bị nạn châu chấu nữa. Thái Tông lấy Thánh Đức để khai sáng ra thời thịnh trị Trinh Quán với sự cường thịnh của nền văn minh Trung Hoa, nước giàu dân mạnh, giang sơn thái bình, vạn nước về chầu, trở thành khuôn mẫu cho các triều đại đế vương sau này.

Vua Trụ nhà Thương đần độn vô đạo, xa hoa dâm dật, giết người mua vui, sát hại người trung nghĩa lương thiện, phá hoại xã tắc, sủng ái Đát Kỷ, khinh nhờn Thần linh, xem mạng người như cỏ rác, một tay che trời, không tiếp nhận trung ngôn, chỉ thích lời gièm pha, cuối cùng chịu ác báo đóng vai vị vua mất nước đáng xấu hổ nhất trong lịch sử, điều đó cũng để lại bài học sâu sắc cho các vị vua đời sau.

Vì sao dịch Covid khởi phát từ Trung Quốc, kéo dai dẳng và ngày càng trầm trọng?

Lịch sử đã chứng minh, tất cả những thảm họa to lớn xuất hiện trong lịch sử đều có liên quan đến sự ngu ngốc và tàn bạo của những kẻ cầm quyền, không chỉ mang lại bất hạnh cho quốc gia và bách tính, mà cũng là điềm báo cho sự diệt vong của chính quyền họ.

Dịch Covid đã xảy ra suốt 3 năm. Vì sao nó khởi phát từ Trung Quốc, kéo dài thời gian lâu. Nó không những chưa có dấu hiệu giảm nhiệt mà ngày càng trầm trọng. Hiện nay, nó cướp đi hơn 10.000 mạng người chỉ trong một ngày. Đầu năm 2023, dịch bệnh một lần nữa bùng phát mạnh mẽ tại Trung Quốc, và nguy cơ lan ra toàn cầu với những tổn thất được dự đoán có thể hơn cả đợt đầu năm 2020.

id13884823 a49cb61def2a41f29496aaf8b80fdf71 600x400 1
Dịch bệnh hiện lấy đi sinh mạng hơn 10 ngàn người trong một ngày. Trong ảnh là hàng dài xe vận chuyển thi thể xếp hàng trước các nhà hỏa táng tại Bắc Kinh

Bệnh dịch này ban đầu bùng phát ở Vũ Hán Trung Quốc, vì vậy quốc tế gọi là virus Trung Cộng. Có người nói cho rằng bệnh dịch này là một cuộc chiến tranh sinh học do chính quyền Trung Quốc (ĐCSTQ) cố ý tung ra. Dù lý do là gì, có một điều có thể khẳng định rằng bệnh dịch này chính là do ĐCSTQ gây ra.

Phần trước đã nói đến oan có đầu nợ có chủ, có căn nguyên của nó. ĐCSTQ mới là kẻ đầu sỏ gây ra bệnh dịch. Nếu mọi người có thể nhận rõ bản chất của ĐCSTQ, họ sẽ hiểu nó đã gây ra bệnh dịch như thế nào.

Trong “Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản”, Marx đã viết mở đầu: “một bóng ma của chủ nghĩa cộng sản đang lang thang trên bầu trời Châu Âu”. Vì vậy ngày càng có nhiều người nhận ra rằng Đảng Cộng sản chính là ma quỷ đúng với tên thực của nó. Bản tính của ma quỷ là chống lại Trời Đất, Thần Phật, chuyên phá hoại con người; đây là lý do tại sao ĐCSTQ đã luôn luôn hô hào đấu với trời, đấu với đất, đấu với người.

Trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa, ĐCSTQ đã thúc đẩy việc phá tứ cựu, tiêu diệt những cái gọi là yêu ma quỷ quái, đập phá đền thờ, phá hủy tượng thần, san bằng mồ mả, xóa bỏ tổ tiên, nói rằng nền văn hóa bán thần 5000 năm của Trung Hoa đều là mê tín phong kiến, phải tiêu trừ tất cả, tuyên truyền thuyết vô thần, đấu tranh triết học, khiến người dân phản bội tổ tiên, sùng bái chủ nghĩa Mác – Lê-nin, nhận giặc là cha, nghe theo sự an bài của nó.

"Đáng sợ hơn cả yêu ma quỷ quái chính là những người táng tận lương tâm..." - ảnh 2
Giới trí thức, nghệ sỹ, viên chức nhà nước bị đấu tố, lăng nhục khắp nơi trong thời Đại Cách mạng Văn hóa. (Ảnh: medium)

ĐCSTQ đã tạo ra nạn đói lớn kéo dài 3 năm, phát động nhiều cuộc vận động như Cách mạng Văn hóa, chiến dịch chống cánh hữu, vụ giết hại học sinh ngày 4 tháng 6, v.v., đã giết chết 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội, kế hoạch hóa gia đình mấy chục năm đã giết chết khoảng 400 triệu trẻ sơ sinh, mức độ tàn nhẫn và độc ác của nó đã lên đến cực điểm.

Giải oan cho Nho giáo – Kỳ II: Nho giáo có gây ra bất bình đẳng giai cấp?
Một cậu bé đang thu cỏ khô để ăn vào nạn đói trong Đại nhảy vọt – Hậu quả của cái gọi là Đại nhảy vọt là người dân chẳng còn lấy một chút lương thực (Ảnh qua alphahistory.com)

Điều tồi tệ nhất cần nhắc đến chính là cuộc bức hại đẫm máu đối với Pháp Luân Công của ĐCSTQ trong hơn 23 năm là cực kỳ bi thảm, khiến cả trời đất phẫn nộ. ĐCSTQ đã bắt giam tùy tiện phi pháp những học viên Pháp Luân Công không chịu từ bỏ tín ngưỡng, bắt họ vào trại giáo dưỡng, kết án tù và sử dụng hàng trăm kiểu cực hình tra tấn hành hạ, vô số người bị thương, bị tàn phế, bị điên, thậm chí bị mổ cướp nội tạng v.v.

falungong 1 of 1
ĐCSTQ đàn áp, bức hại đẫm máu Pháp Luân Công, ngăn cản người dân tin và thực hành theo Chân – Thiện – Nhẫn hơn 23 năm qua khiến cả thiên địa phẫn nộ

Bản chất ma quỷ của ĐCSTQ vĩnh viễn sẽ không thay đổi, luôn chống lại Thần Phật. Trong những năm qua, nó đã ra sức bức hại nhân sĩ thuộc các tôn giáo, giải tán các giáo hội, đóng cửa các giáo đường và đền chùa, ép buộc mọi người chỉ tin vào ĐCSTQ chứ không được tin vào Thần Phật. Lác này, báo ứng đã ập lên đầu, nhưng ĐCSTQ nó vẫn không ngừng ra sức bức hại Pháp Luân Công, vẫn đấu Trời, đấu Đất, làm ra những chuyện đến Thần Phật còn không thế dung thứ và vô cùng phẫn nộ.

Pháp Luân Công còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một môn tu luyện Đại Pháp Phật gia cổ xưa, yêu cầu các học viên phải chiểu theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn để hành sự, thiện chí giúp người, chỉ làm việc tốt không làm việc xấu, ở đâu cũng nghĩ cho người khác; Môn Pháp không chỉ có thể chữa bệnh khỏe người, mà còn có thể nâng cao tiêu chuẩn đạo đức của con người, đối với xã hội có trăm điều lợi mà không có một điều hại.  Pháp Luân Công hiện đã truyền bá đến hơn 100 quốc gia trên thế giới, với hơn 100 triệu học viên, được chính phủ và người dân các nước yêu thích, được ca ngợi như một Đại Pháp đề cao đạo đức, là niềm hy vọng của nhân loại.

Chính vì Pháp Luân Công là tu luyện Phật pháp nên mới khơi dậy lòng thù hận của ma quỷ Trung cộng. ĐCSTQ  bịa đặt ra đủ mọi lời dối trá, trả tiền thuê người đóng giả là học viên  Pháp Luân Công để ngụy tạo “Vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn” để đổ lỗi cho Pháp Luân Công và ép buộc mọi người trên khắp đất nước tham gia vào cuộc bức hại.

Để bức hại Pháp Luân Công, chống lại Chân – Thiện – Nhẫn, ĐCSTQ và tập đoàn lưu manh Giang Trạch Dân đã dùng mọi thủ đoạn để thúc đẩy sự lan tràn tội ác trong xã hội, trong toàn bộ thể chế của nó đều là tham nhũng dâm loạn, hại nước hại dân, bản tính hút máu, làm điều xấu xa, quan chức như lang sói, cảnh sát như kẻ cướp. Trung Quốc đại lục đã là xã hội đầy rẫy sự đồi trụy, cờ bạc, ma túy, ác giả đấu, tình dục, dâm loạn, gian lận lừa đảo, lừa dối lẫn nhau. Do bị xúi giục của ĐCSTQ, hầu hết mọi người không tin vào sự tồn tại của Thần Phật, không tin thiện ác hữu báo, làm đủ mọi điều ác vì ham muốn ích kỷ, hủy hoại sinh thái, hủy hoại tài nguyên, nước, đất, không khí đều bị ô nhiễm nghiêm trọng, hàng giả, thực phẩm độc hại tràn ngập khắp nơi, hầu như là người nào cũng hại người, người nào cũng đều bị hại.

Dù ĐCSTQ đã làm bao nhiêu điều xấu, điều tồi tệ như thế nào, từ trước đến nay nó chưa bao giờ thú nhận tội lỗi của mình với người dân. Đối mặt với bệnh dịch này, Đảng này đã nhất loạt đổ lỗi một cách vô liêm sỉ, che giấu tội lỗi, phong tỏa các thành phố một cách cực đoan, lợi dụng các loại lý do thoái thác để đánh lừa dân chúng, không những không tự kiểm điểm mình, mà ngược lại còn bịa đặt công đức một cách trâng tráo, che mắt người dân, lộ ra hết bản tính ma quỷ hủy diệt nhân loại của nó.

Trong hơn 70 năm, ĐCSTQ đã tạo ra những án oan, án giả và án đẫm máu không thể tính hết được, đã phạm những đại tội tày trời đối với dân tộc Trung Hoa, những món nợ máu chồng chất; đặc biệt cuộc bức hại và giết hại điên cuồng các học viên Pháp Luân Công là tội ác tày trời. Tội ác tày trời tất sẽ bị Thượng thiên trừng phạt. “Trời diệt Trung cộng” chính là do Thượng thiên quyết định.

Chính ĐCSTQ là cội nguồn của mọi tà ác. Vì vậy người ta nói rằng nguyên nhân bệnh dịch là do nó gây ra. ĐCSTQ không tiêu vong, không hối cải thì bệnh dịch sẽ không mất. Từ trước đến nay một số cao nhân có công năng đặc dị trong và ngoài nước đã tiên đoán rằng có một trận dịch bệnh lớn sẽ đến khi ĐCSTQ diệt vong, sẽ có rất nhiều người bị bồi táng theo ĐCSTQ. Lúc ấy nhân loại sẽ diễn ra những biến động lớn trong lịch sử.

Bất kể bệnh dịch lần này đang càn quét toàn thế giới ra sao, nhưng mục đích chính của nó là nhắm vào ĐCSTQ, bao gồm cả những người thân cận và nghe theo sự lừa dối của nó. Trước khi ĐCSTQ bị diệt vong, mỗi người, mỗi dân tộc và quốc gia cần phải có những lựa chọn chính xác mới có thể bước vào tương lai.

Đặc biệt người dân Trung Quốc đại lục phải nhận rõ rằng Trung cộng không phải là Trung Quốc. Dân tộc Trung Hoa là hậu duệ của Viên Đế và Hoàng Đế, là con dân của Thần Phật; ĐCSTQ là một con ma, một tà giáo ma quỷ theo chủ nghĩa Mác-Lê nin. Người Trung Quốc phải đi đầu trong việc đưa ra lựa chọn chính xác, dẫn dắt toàn nhân loại giải thể tà giáo Trung cộng, tiêu diệt con ác quỷ này, thì dịch bệnh mới có thể qua đi nhanh nhất, trả lại yên ổn cho Trung Quốc và thế giới.

Thể hiện của ĐCSTQ tại nhân gian là một hệ thống khổng lồ tổ thành bởi đảng, đoàn thanh niên và đội thiếu niên tiền phong, nếu không có các thành viên đảng, đoàn, đội thì tà Đảng này cũng sẽ không tồn tại. Trời diệt Trung cộng chính là sử dụng bệnh dịch để tiêu diệt những thành viên đảng đoàn đội này, như vậy Trung cộng cũng bị diệt vong.

Nhưng Thượng Thiên từ bi đối với con người, đến thời khắc cuối cùng đã lưu lại cấp cho con người một cơ hội thoát thân. Tại Trung Quốc, hơn 450 triệu người đã nhận ra bản chất tà ma, lừa dối và độc ác của ĐCSTQ. Họ đã thoái xuất khỏi các tổ chức đảng đoàn đội của ĐCSTQ để đứng về phía chính nghĩa và thiện lương, tôn kính Chân – Thiện – Nhẫn, tôn kính Thần Phật, thành tâm cầu xin Thần Phật phù hộ. Khi con người nhận ra thiện – ác, chính – tà, biết quay lại với thiện lương thì họ sẽ nhận sự phúc âm và sự chở che từ Thiên thượng.

Theo Chánh Kiến

 

Xem thêm

- Quảng cáo -spot_img

Xem nhiều