Tân Thế Kỷ – Duy Đức cho biết sau cú ngã giàn giáo buộc đời anh gắn liền với xe lăn, công việc chế tác gỗ lũa đang mang lại thu nhập tốt và là động lực để anh “đứng dậy”.
Thái Duy Đức (32 tuổi, ở H.Đơn Dương, Lâm Đồng) ngồi xe lăn cúi gập người nhấc khúc gỗ nặng gần 20 kg lên vai. Tay phải cố giữ khúc gỗ trên vai, tay trái đẩy bánh xe lăn tới bàn cao làm việc và miệt mài chế tác.
Cú trượt ngã từ giàn giáo công trình cao khoảng 8 m năm 2015 khiến Đức phải gắn liền với xe lăn. Chấn thương tủy sống làm anh mất cảm giác từ phần bụng xuống chân, vệ sinh mất kiểm soát. “Có những đêm thức giấc, tôi thấy mình đang nằm trên vũng nước tiểu của chính mình”, Đức kể về lý do đôi lần anh “muốn kết thúc”.
Hơn 1 năm loay hoay tìm hướng sống, nhờ mạng xã hội, Đức quen biết nhiều bạn bè. Đó cũng là cơ duyên để cô gái Bùi Thị Chinh (30 tuổi, quê Phú Thọ) trở thành bạn đời của anh. Nhà Đức có trang trại nuôi bò sữa. Cưới vợ về, cả hai phụ mẹ anh chăm sóc đàn bò. Cuộc sống có thể gọi là quá ổn với một chàng trai liệt 2 chân như Đức. Nhưng từ một “khúc củi” được tặng đã giúp anh khởi nghiệp thành công, trở thành ông chủ trên xe lăn.
Ngồi xe lăn vẫn cưa cây, vác gỗ
Năm 2018, sang nhà bạn chơi, thấy mấy khúc gỗ lũa (phần lõi gốc của các cổ thụ đã chết) ở góc nhà, Đức cầm lên ngắm nghía và nhớ thời chưa bị tai nạn đã vài lần anh từng giúp người quen vệ sinh gỗ lũa. Thấy Đức thích, người bạn tặng anh vài khúc nhỏ. Anh mang về làm sạch hết lớp bụi đất bên ngoài.
Thử đăng sản phẩm lên Facebook cá nhân, không ngờ có người hỏi mua. Đức bán, kiếm được hơn trăm ngàn đồng. “Lần đầu tiên sau tai nạn, một suy nghĩ nghiêm túc về nghề nghiệp lóe lên. Tôi quyết định tập tành vào nghề chế tác, buôn bán gỗ lũa”, Đức kể.
Ngồi xe lăn nhưng mọi việc anh đều tự làm. Ban đầu, anh đặt khúc gỗ dưới đất, cúi gập người xuống vệ sinh, ghép nối để tạo dáng. Có khi mải làm lúc ngẩng lên thì choáng váng. Từ đó, anh đóng bàn để “sáng tác” trên ấy.
Có loại anh chỉ cần làm sạch, giữ nguyên dáng gốc. Nhưng có khúc phải cắt, cưa, ghép nối thành dáng ưng ý bằng keo chuyên dụng. Năm đầu tiên, Đức làm chuyên gỗ lũa trang trí, ghép với hoa lan… Mấy năm nay, phong trào chơi gỗ lũa trong hồ thủy sinh tăng mạnh nên anh chuyển hướng.
Không còn mặc cảm vì là người khuyết tật
Công việc thuận lợi, 2 năm trước vợ chồng anh dư dả, góp tiền cùng mẹ xây ngôi nhà khang trang. Cả hai cũng vừa chào đón cô công chúa nhỏ sau 3 lần thụ tinh ống nghiệm. “Có công việc, lo được cho vợ con và vẫn là một người trụ cột gia đình đúng nghĩa, mình quên đi đau đớn. Thậm chí, mình chẳng còn mặc cảm là người khuyết tật nữa”, Đức nói.
Trên trang cá nhân, Đức không “gắn mác” người khuyết tật hay ngồi xe lăn để kêu gọi sự thương cảm nhằm bán hàng. Chàng trai tâm niệm, cố gắng làm ra những sản phẩm tốt, thẩm mỹ thì dần sẽ thu hút được khách vì chất lượng.
Nhiều người đặt anh làm hàng số lượng lớn nhưng Đức không nhận. Anh chia sẻ, người chế tác gỗ lũa cũng giống như người nghệ sĩ, làm việc phụ thuộc nhiều vào cảm xúc. Hơn nữa, anh biết được sức khỏe bản thân không kham nổi. Thấy cộng đồng mạng gần đây chuộng xem những video ngắn, Đức cũng tập tành làm video, thu âm, chèn nhạc… đăng lên trang cá nhân.
Trên chiếc xe 3 bánh, Đức vẫn phụ vợ gom cỏ chở về cho bò ăn. Thỉnh thoảng, anh chở vợ rong ruổi ra Nha Trang, Ninh Thuận… tìm kiếm thêm nguồn hàng. Anh gọi vui đó là những chuyến phượt, du lịch bụi của 2 vợ chồng.
Nếu không có biến cố, anh vẫn là thanh niên đua đòi, hư hỏng
Đức kể, thời chưa bị tai nạn, anh là một thanh niên đua đòi. Thậm chí đã có lúc rơi vào những tệ nạn. Nhưng có một điều Duy Đức chắc chắn, nếu không gặp biến cố, anh cũng chỉ là một anh công nhân làm thuê. Anh chưa từng nghĩ mình có thể tĩnh tâm, ngồi hàng giờ chế tác sản phẩm như bây giờ.
Mới đây, số phận lại đẩy anh vào một biến cố khác. Mẹ anh, bà Trần Thị Lương, phát hiện mắc ung thư, phải vào hóa chất. Sau những gì đã trải qua, Đức mạnh mẽ hơn, lạc quan hơn, không cho phép bản thân buồn bã. “Mình đang cố gắng cho mẹ những điều tốt nhất. Dù không nói trước điều gì, nhưng bản thân không bao giờ cho phép ngừng hy vọng”, Đức cho biết.
Vượt qua nghich cảnh, bạn sẽ trưởng thành
Nghịch cảnh của cuộc sống, đó là điều mà trong cuộc đời của mỗi người đều phải trải qua. Nghịch cảnh xảy ra không ai muốn, nhưng thực tế nghịch cảnh không phải là bất hạnh mà đó là món quà mà cuộc sống đã ban tặng cho chúng ta.
Cuộc sống có muôn vàn lý do khiến cho ta mệt mỏi, dù bạn không muốn thì khó khăn vẫn đến, nỗi buồn vẫn mãi đeo bám. Tất cả những khó khăn và nỗi đau kia là nghịch cảnh mà bạn phải trải qua, cho dù chúng làm bạn khó chịu và chán nản vô cùng.
Nghịch cảnh luôn đến một cách bất ngờ, chúng ta khó có thể tránh, đó là những bất trắc mà chúng ta bắt buộc phải đối diện. Bạn có thể bị tổn thương thậm chí đau đớn tột cùng, nhưng rồi bạn vẫn phải sống và dũng cảm đối mặt với thực tại. Niềm đau, nỗi buồn là một phần tất yếu của cuộc sống, nó giúp ta vững vàng và trưởng thành hơn.
Vì thế bạn không nên chìm đắm trong đau khổ mà hãy mạnh mẽ vượt qua những khó khăn ấy. Trốn chạy khó khăn không phải là cách để giải quyết vấn đề, ngược lại còn làm cho vấn đề càng trở nên xấu hơn. Mạnh dạn nhìn thẳng vấn đề, xem xét và tìm ra cách tốt nhất.
Với một tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường thì không gì có thể làm khó được bạn. Đón nhận nghịch cảnh một cách bình thản, bạn mới có thể thay đổi số phận của mình. Chỉ có dám đương đầu với nghịch cảnh, bạn mới có thể làm nên sự khác biệt giữa bản thân mình với những người khác. Và cũng chỉ có bản lĩnh thực thụ, bạn mới có thể đứng vững trong nghịch cảnh và thoát ra được.
Đừng bao giờ lấy hoàn cảnh ra để đổ lỗi cho sự hèn nhát của bản thân, mà bạn phải biết vượt lên trên hoàn cảnh vốn có của mình để chiến thắng nó. Đó là cách mà bạn muốn làm chủ bản thân, làm chủ cuộc sống của mình.
Câu chuyện của anh Đức cũng là một minh chứng cho việc nghịch cảnh giúp ta trưởng thành hơn. Bạn bè khuyết tật ngưỡng mộ Đức và hỏi anh bí quyết gìn giữ hôn nhân. Đức nói với họ, khi quyết tâm vực dậy, anh xác định phải quên mình là người khiếm khuyết, sống, suy nghĩ như một người bình thường thì mới mạnh dạn và chủ động trong tình yêu lẫn cuộc sống.
Tịnh Yên (t/h)