Trên thế giới đã từng tồn tại một số nền văn minh cổ đại phát triển rực rỡ. Bao gồm Ai Cập cổ đại, Babylon cổ đại, La Mã cổ đại và Trung Hoa cổ đại… Nhưng những nền văn minh ấy sớm bị diệt vong. Vậy đâu là nguyên nhân dẫn đến sự diệt vong ấy?
Babylon cổ đại
Thành Babylon cổ đại được xây dựng vào khoảng hơn 3000 năm trước. Thời ấy, Babylon cổ đại là quốc gia có nền văn minh phát triển cao độ. Nhưng xét về mặt đạo đức, thì quy phạm xã hội của thời ấy vô cùng thấp kém.
Theo ghi chép trong “Thánh kinh”, Babylon vào giai đoạn cuối được miêu tả giống hệt như một thành phố bại hoại, dâm đãng và nhơ nhuốt. Nơi đây là điển hình tiêu biểu cho sự bại hoại về đạo đức nhân loại.
Theo Herodotus – nhà sử học người Hy Lạp ghi chép lại thì trong cuộc đời, mỗi một người phụ nữ Babylon đều phải đến miếu thờ Thần Aphrodite làm gái mại dâm đền Thánh và phải giao hợp với những đàn ông xa lạ. Nhưng những cô gái ở trong miếu này không bị người đời coi là kỹ nữ mà ngược lại còn được coi là thế nhân của Thần thánh. Họ được coi là những người thay mặt nữ Thần Aphrodite hành dâm trong miếu thờ. Đây có thể nói là hành vi đắc tội với Thần linh lớn nhất mà người Babylon phạm phải.
Sau đó, những người đàn ông sẽ đi qua đền để chọn bạn tình. Người phụ nữ không được phép về nhà khi chưa có người đàn ông nào chịu ném tiền vào trong vạt áo hoặc quan hệ với một người đàn ông nào đó bên ngoài đền thờ. Họ không được phép từ chối bất cứ người đàn ông nào. Sự từ chối bị coi là tội ác. Có học giả cho rằng, người Babylon mỗi ngày đều sống trong dục vọng. Đàn ông mỗi ngày đều đến miếu thần tìm nữ giới để hành dâm.
Babylon còn có các kỹ nữ. Cho dù là một cô gái bình thường thì tư tưởng tình dục cũng rất phóng khoáng. Thời ấy, quan hệ tình dục trước hôn nhân cũng rất phổ biến.
Việc dùng những phụ nữ phải hành dâm làm đại diện cho Thần Thánh một trong những nguyên nhân kiến Babylon cổ đại đi đến diệt vong.
Ngoài ra toàn xã hội đắm chìm trong bể dâm dục khiến cho người Babylon ở các giai tầng đều không còn quan tâm đến sự an nguy của đất nước khiến họ dễ dàng bị người Ba Tư chiếm và dẫn tới bị diệt vong.
Ai Cập cổ đại
Một trong những nguyên nhân khiến Ai Cập cổ đại bị diệt vong cũng có liên quan đến sự dâm loạn. Vị Pharaoh cuối cùng của Ai Cập cổ đại là nữ hoàng Cleopatra VII. Bà là con gái thứ ba của vua Ptolemy XII Auletes. Để giữ được ngôi vị, Cleopatra VII lần lượt kết hôn với hai người em trai cùng cha khác mẹ là Ptolemy XIII và Ptolemy XIV. Tuy nhiên, với các pharaoh thời ấy thì điều đó không bị coi là vô đạo đức. Sau khi kết hôn, bà lần lượt cùng hai người chồng của mình nắm quyền thống trị.
Cleopatra sống sót sau một cuộc đảo chính do các cận thần của Ptolemy XIII tiến hành. Bà lập được một liên minh với Gaius Julius Caesar – một nhà quý tộc thời đó để củng cố ngôi vị. Trong một cuộc nội chiến giữa chính phủ và dân chúng, khi Julius Caesar đang giữ một vai trò quan trọng trong lực lượng quân đội, thư viện Alexandria bị đốt cháy. Đây là một bảo tàng cổ của Ai Cập nơi các học giả từ khắp thế giới đến để nghiên cứu.
Sau cuộc chiến này, đặc biệt là việc đốt cháy thư viện Alexandria được coi là một trong những mất mát lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Sau khi củng cố ngai vàng, bà Cleopatra trở thành người tình của Julius Caesar và hai người họ sinh được một người con.
Đến năm 44 TCN, Julius Caesar bị ám sát. Bà Cleopatra liên kết với Marcus Antonius để chống lại người kế vị Caesar, là Gaius Julius Caesar Octavianus. Sau đó, bà đã sinh với Antonius hai người con. Con gái tên Cleopatra Selene II và con trai tên Alexander Helios. Sau này bà lấy Antonius và sinh thêm một cậu con trai khác là Ptolemy Philadelphus. Tổng cộng, Cleopatra có bốn người con, 3 với Antonius và 1 với Caesar. Khi sống với chồng là các em trai, bà không có con, không có người nối dõi.
Sau khi Antonius bị bại trận, bà Cleopatra và con trai ngoài giá thú với Caesar bị giết chết, những người con còn lại cũng phiêu bạt. Ai Cập cổ đại đi đến bị diệt vong.
La Mã cổ đại
Đế quốc La Mã cổ đại đến thời kỳ bị diệt vong cũng là một xã hội dâm loạn. Một số nhà sử học cho rằng, một trong những nguyên nhân khiến Đế quốc La Mã cổ đại diệt vong là bởi vì toàn xã hội dâm loạn buông thả khiến cho dân số bị giảm thiểu, không còn sức chống lại sự xâm chiếm của ngoại tộc.
Theo ghi chép của nhà sử học Edward Gibbon, thời ấy ở La Mã có nhà tắm Caracalla chứa hơn hai nghìn người tắm cùng một lúc. Nam nữ tắm chung hỗn tạp, hành vi dâm loạn diễn ra nhiều vô kể.
Ngoài ra, thời ấy còn có nhiều lễ hội dâm loạn đến mức điên cuồng. Trong đó, có lễ hội tập trung đến 200 nghìn kỹ nữ xuất hiện khắp đường phố. Họ mang theo dụng cụ mô phỏng các bộ phận sinh dục làm đạo cụ biểu diễn.
La Mã cổ đại không chỉ có lễ hội kỹ nữ mà còn có ngày hội đồng tính luyến ái. Thời ấy, đồng tính luyến ái được coi như một loại hình thức hôn nhân được bảo hộ.
Con gái của Hoàng đế La Mã từng tư thông với hơn một nửa số đàn ông làm việc ở Viện nguyên lão – một tổ chức chính trị thời La Mã xưa. Ngoài ra, vợ của những người đàn ông này cũng dâm loạn, đồi trụy. Xã hội phóng túng dâm đãng thành phong trào khiến xuất hiện rất nhiều bệnh tật. Người thời ấy cũng không còn tâm lý muốn sinh con nữa, dẫn đến suy giảm khả năng sinh sản.
Bởi vì khả năng sinh sản bị suy giảm dẫn đến dân số giảm sút. Theo số liệu ghi chép thời La Mã cổ, 35 vương gia sau khi kết hôn thì có đến hơn một nửa là không sinh con. Số vương phi còn lại mặc dù có mang thai nhưng khi sinh thì những đứa trẻ hoặc là bị chết hoặc là bị đần độn, rất ít trẻ khỏe mạnh. Điều này khiến cho Hoàng thất gần như không có con nối dõi.
Từ thế kỷ thứ nhất, tỷ lệ sinh sản ở La Mã bắt đầu giảm khiến cho dân số của đế quốc La Mã liên tục giảm. Đến thời kỳ cuối của đế quốc La Mã, dân số tự do của La Mã còn rất ít, nô lệ khởi nghĩa không ngừng, ngoại tộc cũng không ngừng xâm lược. Họ đã trở nên lười biếng và uỷ mị, giao phó nghĩa vụ bảo vệ Đế chế của họ cho bọn lính đánh thuê dã man.
Những lính đánh thuê man rợ này không chỉ có khả năng sinh sản cao, mà còn học được cách thức tổ chức quân đội của La Mã. Dần dần họ bắt đầu nắm được quyền chi phối quân đội quốc gia và trở thành lực lượng mà người La Mã không thể khống chế được.
Sau năm 395 đế chế La Mã đã bắt đầu tách thành hai phần đông và tây. Đông La Mã tự thân phát triển, tây La Mã trở thành mục tiêu của Man tộc. Cuối cùng, Hoàng đế La Mã trở thành con rối của Man tộc. Đây cũng là thời kỳ bắt đầu đi đến sụp đổ của đế quốc La Mã.
Nền văn minh Atlantis
Atlantis được xem là đạt tới đỉnh cao vinh quang hơn 11.000 năm trước. Theo nhà triết học Plato, Atlantis là một vùng đất lớn hơn cả Libya và Châu Á gộp lại. Nó nằm ở Đại Tây Dương, từng sở hữu nền văn minh tuyệt đỉnh cùng sức mạnh quân sự đáng kinh sợ. Nhưng thời gian trôi qua, đạo đức của con người ở đây ngày càng tụt dốc, thậm chí họ cả gan báng bổ thần thánh. Kết quả toàn bộ lục địa rộng lớn đã bị dìm xuống biển.
Theo ông Ignatius Donnelly, nghị sĩ bang Minnesota – nhà sử học, cũng nhận định rằng: “Atlantis mà Plato nói đến là ngọn nguồn của mọi thành tựu văn hóa và mọi nền văn minh tại Ai Cập, Tây Á, Ấn Độ và châu Âu, cũng như Nam và Bắc Mỹ”.
Mặc dù đã có rất nhiều giả thuyết về lục địa huyền thoại này được đưa ra, nhưng những suy đoán và giả thiết đó giống như người mù sờ voi, không cách nào thực sự dò xét được sự thật chân thực cách đây hơn chục nghìn năm lịch sử. Tuy nhiên, một số người tu luyện có công năng đặc dị có thể nhìn thấu sự việc này.
Ngày nay, do ảnh hưởng của tư tưởng giải phóng tình dục khiến cho những hành vi suy đồi đạo đức như mại dâm, ngoại tình, tình một đêm, tình dục tập thể… xảy ra rất nhiều, thậm chí có cả loạn luân. Thời đại hiện nay con người đã đến bước này, tương lai liệu rằng lịch sử có lặp lại?
Thiên tai, nhân họa, dịch bệnh, chiến tranh,… liên tục xảy ra trong những năm qua liệu có phải là điều ngẫu nhiên. Từ rất nhiều câu chuyện trong lịch sử và sự hủy diệt của các nền văn minh lớn đã xảy ra khi đạo đức nhân loại trượt dốc trầm trọng. Bài học lịch sử còn đó, rất chân thật và cũng là lời cảnh tỉnh của thiên tượng đến con người.
Thế giới hiện tại ngày càng bất ổn. Một người dân lao động bình thường cũng nhận ra rằng “ông Trời đang trừng phạt con người”. Những năm vừa qua nhân loại chúng ta đã chứng kiến biết bao thiên tai dịch họa thảm khốc trên toàn cầu: Đại dịch viêm phổi Vũ Hán, cháy rừng, động đất,…. đã cướp đi hàng bao nhiêu sinh mệnh.
Rất nhiều khải thị trong kinh sách cổ và các lời tiên tri đều chỉ ra rằng: khi đại kiếp nạn đến, nhiều tai họa dữ dội hơn sẽ đồng loạt giáng xuống. Vậy nhân loại cần làm gì để được “giải cứu”? Câu hỏi tưởng chừng như không có lời giải đáp này vừa khớp lại được lý giải rất rõ trong bài viết “Vì Sao Có Nhân Loại” của Đại sư Lý Hồng Chí – Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Bài viết công bố vào ngày đầu năm 2023 đã gây chấn động cho giới tinh hoa, nhân sĩ, các nhà khoa học,… khắp thế giới. Trong đó, nguồn gốc thật sự của vũ trụ, sinh mệnh và con người được giải khai một cách tường tận. Đây cũng là thiên cơ lần đầu tiên mở ra cho con người biết.
Bài viết đã khai mở một bức tranh toàn cảnh về nguồn gốc, căn nguyên của những thảm họa và vì sao hiện nay thế giới phải hứng chịu quá nhiều đại nạn. Điều này cũng trùng khớp với nguyên nhân của sự diệt vong của các nền văn minh cổ đại.
Cuối cùng, bài viết “Vì Sao Có Nhân Loại” đã chỉ ra con đường thoát nạn cho nhân loại trước những đại nạn đang đến. Điều căn bản nhất là mỗi chúng ta phải sống thiện lương, duy trì thiện niệm trong tâm và giữ gìn đạo đức. Những trí giả cao cấp trong giới tinh hoa sau khi đọc bài viết đã rất chấn động. Họ có một lời khuyên chân thành, là mỗi người hãy đọc bài viết này vì điều đó hết sức cần thiết.
Con người ngày nay may mắn hơn con người cổ đại. Theo những dự ngôn và Kinh Thánh để lại, báo hiệu cho con người sẽ có Chúa Sáng Thế đến để cứu vớt nhân loại đang lầm lạc. Điều quan trọng là con người có đủ sáng suốt để nhận ra Ngài mà thức tỉnh quay đầu.
Chân Tâm (t/h)
Tham khảo: chanhkien.org
Xem thêm:
> Xác chết đột nhiên tỉnh lại, kể cho bác sĩ nghe một sự thật kinh hoàng
> Cựu binh: Bất kể tôn giáo nào, toàn nhân loại đều nên đọc bài viết này