spot_img
21 C
Vietnam
Thứ Sáu,5 Tháng Bảy
spot_img

Vì sao nói, thân thể người là một tiểu vũ trụ?

Đạo Gia cũng như trong các trường phái triết học phương Đông đều nhìn nhận rằng cơ thể người là một tiểu Vũ trụ, là một bộ phận hữu cơ, đối xứng và đồng nhất với vũ trụ; có cùng bản thể vật lý – tâm linh, tương đồng, liên thông, hoà điệu với Vũ trụ.

Dựa trên cơ sở của Trung y, kết cấu nội bộ và nguyên lý hoạt động của thân thể người với vũ trụ là giống nhau.

Vì sao nói: Thân thể người là một tiểu vũ trụ?
Dựa trên cơ sở của Trung y, kết cấu nội bộ và nguyên lý hoạt động của thân thể người với vũ trụ là giống nhau (ảnh: pinterest.com).

Cơ thể người và vũ trụ có sự tương đồng 

Phát hiện của Leibniz 300 năm trước về phép tích phân đã cho phép nhà vật lý người Hungary Dennis Gabor phát minh ra toàn ảnh (ảnh ba chiều – hologram) vào năm 1948, khám phá này sau đó đã giúp Dennis đoạt giải Nobel. [1]

Thực chất, hologram là một ảnh hai chiều (2D), khi được nhìn dưới những điều kiện chiếu sáng nhất định thì tạo nên một hình ảnh ba chiều (3D) trọn vẹn. Mọi thông tin mô tả vật thể 3D đều được mã hoá trong mặt biên 2D. Như vậy chúng ta có hai thực tại hai chiều và ba chiều tương đương với nhau về mặt thông tin. [2]

Vì sao Đạo gia nói: Thân thể người là một tiểu vũ trụ?
Trong một báo cáo khoa học, các học giả từ Ý đã tìm thấy sự tương đồng nổi bật giữa mạng lưới thần kinh trong não người và mạng lưới thiên hà.

Tính chất quan trọng nhất của toàn ảnh (hologram) là nếu chỉ lấy một phần bất kỳ nào của nó, người ta cũng có thể khôi phục được toàn bộ hình ảnh ba chiều của vật. Nghĩa là, theo một khía cạnh nào đó, mỗi phần của toàn ảnh có chứa sự toàn thể.

Sau nhiều năm không hài lòng với cách giải thích các hiện tượng vi mô theo thuyết lượng tử, David Bohm, một trong những nhà vật lý lý thuyết quan trọng nhất của thế ký 20 đi đến kết luận rằng: vũ trụ dường như là một bức toàn ảnh vĩ đại, với mỗi phần trong một toàn thể và một toàn thể lại ở trong mỗi phần. [2]

Giáo sư khoa học thần kinh Karl Pribram tại Đại học Stanford, Mỹ, tác giả cuốn sách nổi tiếng Các ngôn ngữ của não bộ (Languages of the Brain) đã có các nghiên cứu dẫn đến kết luận quan trọng: trí nhớ không được lưu trữ tại bất kỳ nơi nào trong não bộ, mà bằng một cách nào đó lan truyền và phân bố trong toàn não bộ. Trí nhớ được xem như là những xung lượng thần kinh đan chéo chằng chịt trong não bộ tương tự như những hình ảnh giao thoa tia laser trên một diện tích của toàn ảnh. Nếu như một phần của toàn ảnh có khả năng tái tạo toàn ảnh của một vật, thì mỗi phần của não bộ cũng chứa tất cả thông tin để phục hồi toàn bộ trí nhớ.

Các lý thuyết của Bohm và Pribram đã tạo nên một quan điểm sâu sắc về nhận thức luận đối với thế giới khách quan: toàn bộ vũ trụ là một toàn ảnh, bộ não là một toàn ảnh cuộn vào, trong vũ trụ toàn ảnh (the brain is a hologram enfolded in a holographic universe). [3]

Rộng hơn, mọi thành phần của vũ trụ ở một mức sâu đều liên thông với nhau (interconnectedness) và ngược lại, toàn vũ trụ hiện hữu trong mỗi bộ phận (“whole in every part”). [3]

Giáo sư Nguyễn Hoàng Phương (1927-2004), người được coi là “cánh chim đầu đàn” của ngành Vật lý Việt Nam, là người duy nhất và đầu tiên ở Việt Nam sử dụng Đại số tập mờ để nghiên cứu, giải mã và sắp xếp lại Kinh dịch. Trong bộ sách “Tích hợp văn hóa Đông – Tây cho một chiến lược giáo dục tương lai” gồm 5 cuốn sách, dày trên 800 trang, Giáo sư Phương đã luôn khẳng định sự thống nhất, không thể tách rời giữa con người và vũ trụ. Ông cho rằng vũ trụ và con người có sự đối xứng:

“Con người trên hành tinh chúng ta, hay là những “anh em” ở nhiều nơi trong Vũ trụ, theo quan điểm cổ Đông phương, đều là những Vũ trụ con (Tiểu Vũ trụ). Thuật ngữ Tiểu vũ trụ này trong con người không chỉ bao hàm tính phức tạp về cấu trúc, chức năng và quan hệ, mà – trong một chừng mực nào đó – bao hàm tính đối xứng giữa con người chính mình với Vũ trụ. Về cơ bản, con người mang trong lòng nó tất cả các đặc tính cơ bản của Vũ trụ. Một lần nữa, chúng ta thấy thêm một biểu hiện nữa của hiện tượng toàn đồ (toàn ảnh – hologram) là quan điểm của cái bộ phận mang trong lòng nó các đặc tính của cái toàn bộ, như trong quan điểm đơn thể và hợp thể của Lão Tử.” [4]

Quan điểm “Thiên – Địa – Nhân hợp nhất”

Lão Tử từng giảng: “Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự nhiên”

Giáo sư Nguyễn Hoàng Phương cho rằng:

“Theo Lão Tử, sự tích hợp giữa con người và vũ trụ là biểu hiện cao nhất của nguyên lý xem mọi bộ phận đều đồng nhất với toàn bộ, cái đơn thể đồng nhất với cái hợp thể, cái đơn thể là hợp thể, cái hợp thể là đơn thể. Tất cả mọi thứ, đến mức tột cùng, đều thành MỘT (người viết: tạm hiểu là khái niệm Thái cực trong lý thuyết Đạo gia), và cái Tôi của chúng ta sẽ là một cái Tôi, chỉ khi nào nó hòa đồng vào tất cả cái Tôi khác. Sự hòa đồng đó của cái Tôi, sự xâm nhập vào nhau giữa tất cả các đơn thể khác nhau đó sẽ tạo nên cái hài hòa của Vũ trụ. Trong Vũ trụ hài hòa đó, mỗi vật đêu chứa đựng mọi vật khác.

Với triết học Lão Tử, con người thuần nhất là con người nào hòa đồng được với Vũ trụ hài hòa, tham gia được vào cái Vũ trụ hài hòa đó. Người đó sẽ tìm thấy cái đơn giản sơ khai, cái nguyên thủy của bản thân mình.” [4]

cơ thể người là một tiểu vũ trụ
(Hình minh họa: Qua chuanme)

Ngày nay, các nhà nghiên cứu về trường sinh học của cả phương Tây lẫn phương Đông cho rằng vũ trụ cũng như con người là đồng cấu – giống nhau về cấu tạo và quy luật vận hành, dù ở dạng vật chất hữu hình hay vật chất vô hình, năng lượng hay thông tin, vật lý hay tâm linh. Con người sinh ra từ vũ trụ, trong môi trường vũ trụ, chịu ảnh hưởng cũa vũ trụ không chỉ ở mặt hữu hình, vật lý, mà còn ở dạng năng lượng, thông tin, vật chất vô hình, mang tính tâm linh. [4]

Tiến sỹ Babara Ann Brenna, nguyên chuyên viên khoa học Trung tâm bay thuộc Cơ quan Hàng không Vũ trụ Hoa Kỳ (NASA), chuyên gia trong lĩnh vực trường năng lượng sinh học của con người. Trong cuốn sách “Những bàn tay ánh sáng” (Hands of Light) được giới khoa học nghiên cứu nhân thể và tâm linh đánh giá rất cao, Tiến sỹ Babara qua quan sát hào quang cơ thể người, cho rằng, con người có 7 cơ thể vô hình tương ứng với 7 vầng hào quang và 7 luân xa chính – là những điểm đặc biệt trên cơ thể, khi chúng được khai mở, con người có khả năng thu nhận nguồn năng lượng vô tận từ vũ trụ. [6] 7 cơ thể vô hình bao gồm:

  1. Cơ thể Etheric (liên quan đến hoạt động bản năng, phản xạ và điều khiển tự động của các cơ quan nội tạng)

2. Cơ thể Cảm xúc (liên quan đến cảm giác như khoái lạc, sợ hãi buồn, giận, lo, vui, tình yêu…)

3. Cơ thể Tâm thần (liên quan đến tư duy lý tính, phân tích giản đơn)

4. Cơ thể Tinh tú (liên quan đến cảm xúc yêu thương, không chỉ có vợ chồng mà có cả nhân loại nói chung)

5. Cơ thể Etheric mẫu (liên quan đến tâm thức biểu hiện dạng ý thức cao cấp về sự vật xuyên qua bề ngoài của chúng)

6. Cơ thể Thiên (liên quan đến cảm xúc cao cấp như tình thương bao la trùm lên mọi sự sống trong vũ trụ)

7. Cơ thể Ketheric (liên quan đến các quan điểm cao cấp về tri thức (tổng hợp) và hệ thống đức tin)

cơ thể người là một tiểu vũ trụ
Bảy cơ thể vô hình tương ứng với bảy vầng hào quang Babara Anna Brenna nhìn thấy (ảnh: Hands of Light/ Babara Ann Brenna)

Không chỉ có Babara Anna Brenna, một số nhà nghiên cứu và thực hành năng lượng sinh học của con người cũng có nhận định tương tự về các cơ thể vô hình của con người, sự kết nối của năng lượng cơ thể với vũ trụ, như Jack Schwarz trong cuốn sách “Các Hệ Thống Năng Lượng Con Người”; và Rosalyn Bruyère thuộc Trung Tâm Chữa Trị Bằng Ánh Sáng, Glendale, California trong cuốn sách nhan đề “Bánh Xe Ánh Sáng, Công Trình Nghiên Cứu Về Luân Xa.” [6]

cơ thể người là một tiểu vũ trụ
Vầng hào quang của cơ thể người mà Babara Anna Brenna nhìn thấy (ảnh: Hands of Light/ Babara Ann Brenna)
cơ thể người là một tiểu vũ trụ
Vị trí 7 luân xa chính và 21 luân xa phụ trong cơ thể người, nơi có thể hấp thụ năng lượng từ vũ trụ (ảnh: Hands of Light/ Babara Ann Brenna)

Cơ chế đào thải: Cái tốt lưu lại cái xấu bỏ đi

Người ta nói đến đại kiếp nạn; thực ra chính là sự “tân trần đại tạ” trên một diện tích to lớn của cái thân thể vĩ đại của vũ trụ ấy. Chủng hiện tượng “Tổn hữu dư nhi bổ bất túc” ấy của vũ trụ; “tổn” ấy cũng là một số vật chất bại hoại gây hại, song song với “tổn hữu dư” (loại bỏ dư thừa) là “bổ bất túc” (bổ sung còn thiếu); “bổ” cũng là năng lượng mới, những thứ tốt. Chúng chính là điều bí ẩn chúng ta quan sát được của vũ trụ; ấy là vụ nổ lớn của tinh hệ và sự trùng tân tổ hợp sinh ra một lượng lớn tinh hệ.

Vì sao nói: Thân thể người là một tiểu vũ trụ?
Nhiều người không tin đạo lý thiện ác hữu báo, coi đó là mê tín. Kỳ thật đó là khoa học cao hơn (ảnh: tansinh)

Rất nhiều người không tin đạo lý thiện ác hữu báo, coi đó là mê tín. Kỳ thật đó là khoa học cao hơn; là cơ sở “Tổn hữu dư nhi bổ bất túc” của thể sinh mệnh của vũ trụ. Cơ chế này tương tự như cơ chế miễn dịch ở thân người; tiêu diệt những thứ có hại, gây tổn hại tới các tế bào đã hư hoại; tuyệt không tổn hại các tế bào hữu ích của thân thể, vũ trụ cũng như thế.

Làm người lương thiện mới không bị đào thải

Cơ chế miễn dịch’ tân trần đại tạ’ của vũ trụ cũng hoạt động giống như nhân thể người; tuyệt không gây tổn hại đến những sinh mệnh thiện lương và chính nghĩa của vũ trụ.

Lấy đạo lý này ra mà diễn giải; người ta sẽ minh bạch: Con người ngoại trừ làm người tốt ra không có con đường nào khác. Con đường chính xác duy nhất để người ta tự cứu chính là làm người lương thiện. Nếu không, sớm muộn sẽ bị cơ chế miễn dịch của vũ trụ đào thải đi: “Thiên tác nghiệt, do khả vi; tự tác nghiệt, bất khả hoạt” (Trời giáng tai họa, ấy là có nguyên do; tự mình gây họa, thì không thể sống).

Liệu con người có thể quay về với vũ trụ?

Quan điểm “cơ thể người là một tiểu vũ trụ” là một quan niệm sâu sắc, ở đó con người và vũ trụ có sự đối ứng, con người là một bộ phận của vũ trụ, tương thông, hòa điệu cùng với vũ trụ và có nguồn gốc từ vũ trụ. Vậy, câu hỏi đặt ra ở đây là, nếu con người là một tiểu vũ trụ, thì tiểu vũ trụ ấy được tạo ra vì mục đích gì?

Hầu hết các tín ngưỡng, tôn giáo đều cho rằng con người luân hồi trong thế giới này là sống trong mê (bị mất đi ký ức xa xưa, quên mất mình là ai) và phải chịu khổ.

Một môn khí công trường phái Phật gia cho rằng con người thuần khiết, lương thiện vốn được sinh ra trong vũ trụ, nhưng do họ biến chất trở nên xấu nên mới bị rớt xuống trái đất này để chịu tội khổ, và việc thực hành tu luyện “phản bổn quy chân” sẽ giúp cho họ khai mở trí huệ, được giải thoát, có thể trở về với “thiên quốc” – nơi họ đã sinh ra trong vũ trụ, đây chính là mục đích tồn tại chân chính của sinh mệnh con người. [10]

Thời cổ đại có không ít cao nhân, kỳ nhân có khả năng tiên đoán chính xác được sự tình sắp xảy ra trong tương lai. Họ trên tinh thông thiên văn dưới tường địa lý, liệu sự như thần. Những cao nhân, kỳ nhân ấy lại không phải những chuyên gia, học giả nơi thế gian con người mà hầu hết họ đều là những ẩn sĩ, thế ngoại cao nhân đã trải qua quá trình tu luyện lâu dài. Quân sư Gia Cát Lượng được đề cập đến trong phần đầu của bài viết cũng chính là một người tu Đạo. [11]

Tu luyện chính là nâng cao đạo đức, loại bỏ những tư tưởng xấu trong tâm con người, khi tâm của một người thực sự đạt đến mức độ thuần tịnh (sạch sẽ, không bị hỗn tạp) thì trí huệ của họ sẽ được khai sáng. Kỳ thực, tu luyện cũng chính là khoa học siêu thường, vượt trên khoa học thực chứng hiện đại. Đây là nền khoa học dựa trên tiêu chuẩn đạo đức cao thượng, nghiên cứu trực tiếp vào nhân thể, sinh mệnh và vũ trụ, có thể mang đến những thành tựu vượt bậc cho xã hội con người và cũng khiến cho con người có thể câu thông với vũ trụ và trở về thế giới ban đầu của mình trong vũ trụ bao la.

Các trường phái triết học phương Đông nhìn nhận rằng cơ thể người là một tiểu Vũ trụ, là một bộ phận hữu cơ, đối xứng và đồng nhất với vũ trụ; có cùng bản thể vật lý – tâm linh, tương đồng, liên thông, hoà điệu với vũ trụ. Những nghiên cứu về toàn ảnh, thuyết Thiên – Địa – Nhân hợp nhất, cấu trúc xoắn của vũ trụ và thuyết ngũ hành bên trên đã làm sáng tỏ luận điểm này.

Khi nhìn nhận cơ thể người là một tiểu vũ trụ, ta có thể có được giải thích về nguồn gốc vũ trụ của con người đồng thời cũng có được lý giải về mục đích tồn tại của con người – vốn vẫn là ẩn đố nhân sinh lớn nhất của nhân loại.

Chỉ khi nào con người không coi mình là tâm điểm của vũ trụ, không bằng mọi giá để chiến thắng và cải tạo thiên nhiên, mà hòa mình vào với thiên nhiên, đồng thời cải biến bản thân thì con người mới có được hiểu biết minh triết về bản thân mình và vũ trụ.

Vi sao co nhan loai 1

Nghi Vân (Theo Chánh Kiến, TTVN)

Tài liệu tham khảo:

[1] N. Rescher,”G. W. Leibniz’s Monadology,” University of Pittsburgh Press, 1991.
[2] Quantum questions: “Mystical Writings of the World’s Great Physicists”, edited by Ken Wilber, 2001.
[3] GS-TS. Cao Chi, “Thi sĩ William Blake và vũ trụ toàn ảnh”
[4] Nguyễn Hoàng Phương, “Tích hợp văn hóa Đông Tây cho một chiến lược giáo dục tương lai”, NXB GD 1995
[6] Babara Ann Brenna, “Những bàn tay ánh sáng“
[7] Nguồn gốc của con người không phải từ trái đất – TTVN, 10/07/2018
[8] Julia Halo Wildschuttea, Zachary H. Williamsb, Meagan Montesionb , Ravi P. Subramanianb , Jeffrey M. Kidda,c, and John M. Coffinb: “Discovery of unfixed endogenous retrovirus insertions in diverse human populations”, https://www.pnas.org
[9] Ph.D., Chandra Wickramasinghe (Author), Kamala Wickramasinghe (Author), & 1 more,”Our Cosmic Ancestry in the Stars: The Panspermia Revolution and the Origins of Humanity”
[10] Sách Chuyển Pháp Luân, http://vi.falundafa.org
[11] “Nhân loại và văn hóa Tu luyện”, TTVN, 25/1/2019

 

Xem thêm:

Vàng đến từ đâu? Vụ nổ vũ trụ có ánh sáng mạnh nhất lịch sử tiết lộ bí ẩn mới

Bí mật về trường năng lượng của cơ thể người

Vì sao nói “Ngũ hành cấu thành nên vạn sự vạn vật trong vũ trụ”?

Tân Thế Kỷ *Truyền Thống – Nhân Văn – Trung Thực*

Xem thêm

- Quảng cáo -spot_img

Xem nhiều