Lễ nghi cổ đại là nam và nữ khác nhau, lịch sự là an toàn, và tùy tiện là nguy hiểm. Lễ nghi là điều đầu tiên và quan trọng nhất của quản lý gia đình. Phụ nữ ăn uống và sống hàng ngày lễ độ, dung mạo đoan trang. Đàn ông độ lượng, biện tài để chế ngự khí, dưỡng sinh tự nhiên.
Chúng ta sống trong xã hội hiện đại đã bỏ nhiều phép tắc cổ xưa, nhưng lại không biết rằng nhiều phép xã giao không thể bị vứt bỏ.
Người xưa coi trọng “Nam nữ hữu biệt”
Trong sách “Lễ nghi” quy định: Nam nữ không được ở cùng nhau, không được dùng chung móc áo, khăn tắm, lược chải đầu, không được trực tiếp đưa và nhận đồ; chị dâu, em rể không được chào hỏi nhau…
Đàn ông không được nói với phụ nữ ở nhà về những việc bên ngoài, và phụ nữ không được nói việc nhà ra bên ngoài. Sau khi một người phụ nữ đính hôn, cô ấy sẽ đeo một dải ruy băng và không ai khác có thể bước vào trang phục của người phụ nữ trừ khi có một sự kiện lớn. Khi kết hôn, cô, dì, chú, bác, con gái ruột về nhà cha mẹ đẻ thì không được ngồi chung bàn với anh em, dùng chung đồ dùng để ăn. Hai cha con không được ngồi chung bàn.
Nếu không phải có lời cầu hôn thì người nam và người nữ không được hỏi tên nhau. Trước khi người phụ nữ nhận lời hứa hôn, hai bên gia đình không được hẹn hò hay tiếp xúc với nhau. Sau khi hai bên nam nữ đính hôn, chọn ngày lành tháng tốt để tổ chức hôn lễ, phải ăn chay báo hiếu tổ tiên, làm lễ cúng tế, bày tiệc linh đình mời làng xóm, họ hàng, bạn bè.
Sách “Lễ nghi” cũng ghi lại: Đàn ông và phụ nữ không được chuyền đồ bằng tay trừ khi họ đang tổ chức lễ tế. Cần chuyền vật gì thì phải có tấm che để lấy, không có việc gì thì người đưa đồ ngồi xuống, đặt đồ xuống đất rồi đến người nhận đồ ngồi xuống và lấy thứ từ mặt đất.
Nam nữ không được lấy nước cùng một giếng, dùng chung phòng tắm, ngủ chung giường, mượn đồ của nhau, không được dùng chung quần áo. Khi người đàn ông bước vào nhà trong, anh ta không được la ó hoặc chỉ tay. Khi đi đêm cả nam và nữ đều phải thắp đuốc và nến, nếu không có đuốc và nến thì không được ra ngoài. Khi một người phụ nữ đi ra ngoài, cô ấy phải che mặt của mình bằng một thứ gì đó. Khi đi bộ, nam phải đi bên phải, nữ phải đi bên trái.
Ngoài ra, phụ nữ không được ra khỏi cửa để chào khách, gặp gỡ anh em, hay bước qua ngưỡng cửa. Khi con cái trong gia đình lên bảy tuổi, bé trai và bé gái không được ngồi ăn, ngủ chung trên một chiếc chiếu. Khi một cậu bé lên mười tuổi, cậu sẽ đi học với một giáo viên. Khi một cô gái mười tuổi, cô ấy không thể được làm như cậu bé.
Trên thực tế, nhiều người cảm thấy rằng sống trong xã hội hiện đại không cần phải quan tâm đến quá nhiều quy tắc, phép tắc mà người xưa coi trọng là quá rườm rà và nghiêm túc. Liệu phép xã giao có quan trọng đối với người hiện đại hay không, hãy cùng chúng tôi tìm hiểu câu chuyện sau đây.
Lã Động Tân và mối quan hệ giữa danh tiếng, tài sản và tuổi thọ
Sinh ra ở huyện Vĩnh Lạc tỉnh Sơn Tây. Ông vốn là cháu trai của Lã Vị Tướng Quốc, bộ trưởng Lễ nghi của nhà Đường, và liên tiếp thi đậu Tiến sĩ. Sau đó, Lã Động Tân đến núi Chung Nam để sống ẩn dật.
Lã Động Tân đã từng nói với các đệ tử của mình rằng sự giàu có, cấp bậc và tài sản của con người ở đời này và đời sau đều liên quan đến việc con người tuân thủ đức khiết tịnh và không phạm những dục vọng. Ông giải thích cặn kẽ cho các đệ tử: Dù gặp phụ nữ theo kiểu quan hệ nào thì cũng phải tuân thủ nghiêm ngặt phép tắc phân biệt nam nữ, bao gồm cả những yêu cầu khắt khe đối với việc bắt đầu lấy lòng và kết bạn.
Lã Động Tân cho biết: “Mặc dù có những cô gái ăn mặc đẹp nhưng họ không hề có ý nghĩ tà dâm. Những người lớn tuổi hơn được coi là chị, còn những người trẻ hơn được coi là em. Ngoại hình xinh đẹp không phải là thần tượng của tôi, và tôi sợ mắc phải điều ấy thứ nhất sẽ bị hoen ố cả đời, hai sợ làm phiền thiên tử, ba sợ quả báo mau đến, không dám phạm dâm, gặp phụ nữ không được giao du.
Khi gặp anh em họ hàng cũng không được gặp mặt cười nói… Có khi gặp cô em dâu không được ngồi cùng bàn, khi gặp tà thư họa là bị tìm đốt ngay, có khi gặp phải bằng hữu dâm dục thì không được lập liên minh. Tính tình ngay thẳng và có trời mới biết, nên đời này nổi tiếng ”.
Lời dặn dò của Lã Động Tân đối với đệ tử là không chỉ nghiêm chỉnh phân biệt nam nữ trong quan hệ, mà còn không được giao du với phụ nữ bên ngoài. Nói cách khác, nếu một người muốn đạt được danh vọng, giàu có và làm rạng danh tổ tiên, thì người đó phải chọn bạn quan hệ.
Lòng trung thành của Quan Công, tuân theo lẽ phải và ánh nến được đọc vào ban đêm
Trong tiểu thuyết kinh điển “Tam quốc diễn nghĩa”, Quan Công trung nghĩa và kiên định được lưu truyền nghìn đời, Quan Công có một cố sự là: Cầm đuố.c soi để đọc những câu chuyện được mọi người ca tụng.
Chương 25 của Tam Quốc Diễn Nghĩa: Đóng Thổ Sơn, Quan Công giao ước 3 việc: Cứu Tào Tháo, Bạch Mã thoát khỏi vòng vây. Tào Tháo thấy hoàng kim mỹ nữ không thể đả động tâm của Quan Công, bèn nghĩ mưu bẫy Quan Công.
Trên đường trở về Hứa Xương, để hành cử nghi lễ loạn bát nháo của quân thần, đã cố ý để cho Quan Công và hai chị dâu ở chung phòng. Đêm đó, Quan Công đứng ngoài trời với ngọn nến, đọc sách suốt đêm mà không hề có chút mệt mỏi.
Một người tên là Hồ Bân bí mật quan sát Quan Công vào ban đêm, và nhìn thấy Quan Công đang đọc sách dưới ngọn đèn với tay trái đầy râu. Hồ Bân thấy vậy, cảm thán nói: “Thật đúng là trời sinh!”
Tào Tháo thấy Quan Công trung thành như vậy, lại càng kính nể. Sau khi đến Hứa Xương, Tào Tháo phân bổ dinh thự cho Quan Công. Quan Công chia đình thành hai sân, hai chị dâu ở cửa trong, sai mười người lính canh canh giữ, Quan Công ở nhà ngoài. Quan Công lần nào không vào phòng mà đứng ngoài cửa nghênh đón hai vị phu nhân. Cách cư xử của Quan Công thật đáng khâm phục.
Theo Secretchina, VĐH
Xem thêm:
Bao nhiêu người trong chúng ta thật sự hiểu về “Nam tả nữ hữu”?
Tân Thế Kỷ Truyền Thống – Nhân Văn – Trung Thực